8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Taehyung cho em một cảm giác khó tả khi bọn em hôn nhau. Em không khó chịu, không hề. Thậm chí em còn cảm thấy thú vị với nó. Ý em là nụ hôn chứ không phải cái tay đang luồn vào áo đằng sau lưng em đâu. Em dùng hết sức đẩy mạnh anh ra. Em thở dốc lấy lại hơi rồi lườm anh một cái nhá lửa

- Anh điên hả? Sao lại hôn em? - chắc là em không biết cái biểu cảm giận dữ của em lúc này lọt vào mắt Taehyung lại thành ngại quá hóa giận, vô cùng dễ thương. Anh phì cười rồi béo má em một cái rồi nói.

- không phải em đồng ý giao dịch rồi sao? - anh khinh khỉnh nói, em đưa tay gạt cái tay đang béo má mình ra rồi bực dọc trả lời.

- em tưởng anh nói giỡn nên mới... đáng ghét- em nhất thời đuối lý, giận quá nên liền mắng anh. - đồ đáng ghét như anh em không thèm chơi chung nữa. Anh tự mà xem một mình đi.

Em nói rồi liền đứng dậy, trước khi đi em còn lấy cái gối mà ném anh. Taehyung cũng giả vờ ui da than đâu các kiểu nhưng em cũng chỉ khinh khỉnh nói một câu rồi đi về phòng.

- Cho anh chết luôn.

Sau khi về phòng em nằm dài trên giường, em nghĩ về việc nụ hôn lúc nãy tại sao lại không phải là Jimin mà lại là...aizz cái tên chết tiệt đó. Cái đồ đáng ghét nhà anh, Kim Taehyung.

Vậy là trong bữa cơm tối hôm đó, em đã giành hết đồ ăn của Taehyung và lườm nguýt anh suốt cả buổi. Còn phần anh cũng chỉ cười trừ và chưng ra cái mặt siêu hả hê, khiến em còn tức hơn.

- Bộ thằng Taehyung nó làm gì cho em giận hả? - Jimin thấy em như vậy cũng dường như đánh hơi được chút gì đó.

- Hôm nay phải chi là anh ở nhà thì tốt rồi. - em sẽ không mất đi nụ hôn đầu vào tay cái tên chết bầm đó.

Em vô duyên vô cớ nổi đóa rồi đứng phắt dậy làm Jimin cũng có chút bất ngờ. Em với biểu cảm như dỗi cả thế giới, lườm Taehyung một cái nữa rồi nói.

- Em no rồi, coi như hôm nay em tha cho anh. - em hỉnh một bên mũi lên hất mặt về phía taehyung một cái rồi rời khỏi bàn ăn và đi về phòng.

Sau khi em đi, jimin nhìn về phía taehyung vẫn còn đang vui vẻ cười xòa mà có chút khó chịu hỏi.

- mày đã làm gì em ấy vậy? - ngữ điệu mang đầy sát khí của jimin không thể khiến taehyung sợ hãi, thậm chí hắn còn cảm thấy thích thú với nó.

- tao chỉ giành mấy gói bánh của ẻm thôi, mà mày làm gì căng vậy? - hướng ánh mắt thật thà về phía jimin và hắn nhanh chóng nhận được sự tin tưởng.

- không có, tao chỉ sợ mày vượt quá giới hạn mà thôi. - jimin nhắc nhở taehyung rồi ung dung ăn tiếp.

- haha không cần bận tâm, tao biết bản thân nên làm gì mà. - taehyung nói với biểu cảm tỉnh bơ nhưng mọi người nào biết đó chính là những hàm ý từ hắn. Một khi hắn đã muốn tiếp cận em thì bất cứ ai cũng không được phép cản trở.

Đột nhiên tiếng điện thoại của Jungkook vang lên, khiến bầu không khí đầy mùi thuốc súng này cũng tan đi đôi phần. Jungkook nhìn dãy số, là một người bạn trong hội bạn của cậu.

- alo tao nghe.

- ê tao nói cái này mày đừng có shock quá nha.

- làm sao?

- nhưng mày phải hứa là phải bình tĩnh nha.

- thì mày cứ nói đi.

- ây da nữ thần của mày công khai người yêu rồi kia kìa. Chia buồn nha.

- mày nói cái đéo gì vậy? Mày lấy tin ở đâu?

- bạn ơi, lên mạng mà xem đi. Thông tin đó lên trang nhất naver rồi kia kìa.

Jungkook lập tức ngắc mấy, nhanh chóng lên trang nhất naver. Trái tim cậu dường như ngừng đập, người mà cậu thầm thương trộm nhớ bây lâu, nay người ta đã có người khác. Cũng phải trách ở cậu, thích người ta nhưng lại không dám nói. Có tình cảm nhưng chỉ dám giữ trong lòng. Thật ngu ngốc bây giờ cậu ngồi đây trách ai chứ?

Cậu bất lực úp điện thoại xuống mặt bàn, vuốt mặt và thở dài một cái.

- Có chuyện gì hả jungkook? - anh Jin thấy cậu có chút lạ nên quay sang hỏi.

- Em không có gì, em no rồi mọi người cứ ăn đi. - nói rồi cậu đứng lên và đi về phòng.

Sau khi ăn xong thì ai lại về phòng nấy không còn ai ở phòng khách hay phòng bếp nữa. Màn đêm buông xuống, lúc này cũng đã gần 12 giờ. Em đang ra bếp lấy nước uống thì nghe thấy tiếng động ở trong góc bếp nên mới bật đèn lên.

Định bụng tìm cái gì đó để đánh ăn trộm nhưng em chợt phát hiện người đó là jungkook.

- jungkook sao giờ này anh không ngủ mà lại ngồi đó? - em nhìn anh ngồi trong góc bếp như vậy tự dưng trong lòng lại thấy sao anh thật đáng thương.

- cứ mặc kệ tôi. - Anh đang say khướt, tiếp tục nốc thêm một ngụm rượu vào miệng. Có lẽ anh đã uống rất lâu rồi thì phải. Chai rượu đã vơi đi rất nhiều rồi.

- anh đừng uống nữa, để tôi đưa anh về phòng nha. - em bước tới lấy lại chai rượu từ tay anh rồi cố gắng kéo anh dậy nhưng anh lại cứ vùng ra.

- đừng có đụng vào tôi, đưa rượu cho tôi. - anh không tự chủ được liền hơi mạnh tay mà kéo em về phía anh, khiến em bổ nhào vào người anh, không biết ông trời trớ trêu làm sao lại khiến em té ngồi ngay lên chỗ đó của anh.

Vô thức em kêu lên một tiếng nhưng ngữ điệu đó khi vào tai kẻ say lại thành tiếng rên mỹ miều. Tận sâu bên trong anh dường như đã phản ứng với thanh âm ấy nên bên dưới đã nhô lên đôi chút. Khi em cảm nhận được có cái gì đó đang chạm vào em thì em liền vùng ra khỏi người anh.

- thôi anh đừng uống nữa mà. - lần này em đỡ thì anh đã không còn quấy nữa. Em đở được anh đứng lên và dìu anh từ từ về phòng.

Em thả jungkook lên giường rồi định rời đi thì lập tức bị anh kéo lại. Em lại ngã lên người anh lần nữa và lần này có lẽ còn khủng khiếp hơn lần trước nữa. Hiện tại, em là đang nằm đè lên người jungkook. Tất cả mọi thứ trên cơ thể dường như đều chạm vào nhau. Jungkook đưa hai tay giữ lấy eo em lại, anh nhìn thẳng vào em và gọi một cái tên của ai đó rồi u sầu nói.

- tại sao em lại bỏ anh? Chỉ cần đợi anh thêm chút nữa là được rồi không phải sao? Không được... anh sẽ không để em đi, em sẽ là của anh. Chỉ là của anh thôi.

Jungkook điên cuồng gọi tên một người nào đó sau đó anh lật người em lại. Anh đè lên người em, tuyệt nhiên không có một kẽ hở giữa cả hai.

- Jungkook tôi không phải người đó. Anh bỏ tôi ra đi, làm ơn. - em như sắp khóc đến nơi, tiếp theo anh ta sẽ làm gì đây? Anh ta đang hiểu nhầm em là cái người gì đó của anh ta? Bây giờ em phải làm sao đây?

Jungkook dường như không quan tâm đến lời em nói. Anh bắt đầu hôm lên môi em những nụ hôn ngấu nghiến. Em cố gắng quay đầu né tránh khỏi anh, anh không hôn được môi thì liền hôn lên cổ.

- Jungkook xin anh đừng như vậy mà, tôi không phải người đó đâu. Anh làm ơn dừng lại đi mà. - nước mắt em ứa ra, chảy dài trên gương mặt xinh đẹp.

Jungkook khi thấy điều đó chẳng những không động tâm buông tha em mà còn cảm thấy vô cùng kích thích. Em thật xinh đẹp và ngay lúc này hắn cũng thừa biết em không phải người kia nhưng hắn vẫn làm vậy vì nếu hắn không làm vậy thì hắn biết em sẽ trao nó cho ai, và hắn không muốn thế.

- Jungkook anh bỏ tôi ra, tôi ghét anh. Anh không được quyền làm vậy với tôi - em khóc lóc và cố gắng vùng vẫy nhưng mọi thứ đều bằng không với hắn.

Hắn giữ hai cánh tay em lên cao bằng một tay rồi tay còn lại hắn gở từng cúc áo của em. Chiếc áo ngủ nhanh chóng bị lột bỏ, cả thân thể em pho diễn trước mặt hắn. Những tiếng nấc nơi em ngày càng nhiều cả những tiếng mắng chửi và cầu xin nhưng hắn vẫn không hề bị lung lây. Hắn cứ tiếp tục cho tới khi em và hắn không còn một mảnh vải che thân.

______________________________
TBC
_______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro