Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seul Gi thấy hồi ức thảm thương của tôi, trong lòng không chịu được, đề xuất

“Đi thôi, mời cậu đi ăn lẩu.”

Vừa nghe có cơm ăn chùa, tôi lập tức quên ngay quá khứ, bằng lòng đi theo.

.

Tới quán lẩu, lập tức gọi món thường ngày thích nhất: thịt viên rau thơm, lòng non, thịt trâu tươi, sủi cảo tôm, nấm, măng tươi, còn có bí ngô, đậu phụ, bánh phở, khoai tây, và một két bia lớn. Cùng Seul Gi vùi đầu vào ăn.

Ăn lẩu là một trong những thứ đáng hưởng thụ nhất trong mùa đông, thức ăn nóng hổi quyện vào nhau thơm cay khiến người ta muốn ngừng mà không được, trôi xuống bụng, ngay lập tức ấm cả lục phủ ngũ tạng, xua đuổi cái lạnh. Đầu lưỡi bị giày vò? Đừng vội, uống ngụm bia sẽ làm tan vị cay trong miệng, rồi lấy đũa hướng vào nồi lẩu, để thưởng thức sự thống khổ mang theo mê hoặc.

Thấm thoát đã 4 chai bia vào bụng, đột nhiên cảm thấy hơi mót, vội vàng đi giải quyết.

Ai ngờ từ phòng vệ sinh đi ra, lại đụng vào một người, tôi chưa kịp đứng vững, mông đập xuống đất.

Đau tới nỗi nhe răng nhếch miệng, nước mắt lưng tròng. Vẫn chưa hoàn hồn, đỉnh đầu đã truyền tới một trận chửi rủa

" Con điên! Không có mắt à? Không muốn sống chắc? Đến tao cũng dám đụng, mẹ mày chứ…”

Tôi ngẩng đầu, nhìn rõ, là một tên lưu manh tóc nhuộm bảy sắc cầu vồng, trên cổ tay trái có hình xăm con rồng thô ráp, chắc là để thể hiện rõ nên mùa đông cũng phải kéo tay áo lên.

Thấy anh ta vẫn không ngừng hỏi thăm tổ tiên nhà tôi, tôi đứng dậy, chỉnh lại quần áo, hai tay làm động tác dừng

“Dừng lại.”

Anh ta lập tức phản ứng không lại, liền dừng, nghi hoặc nhìn tôi.

Nhân cơ hội đó, tôi nâng cao, cổ vũ tinh thần nói tiếp

“Tuy gây khó nhưng xin hãy mở to đôi mắt anh nhìn cho rõ, nơi chúng ta va chạm cách phòng vệ sinh nữ chỉ có 1m. Vì sao anh có thể xuất hiện ở đây? Là không nhịn nổi muốn vào trong hay là cố nghĩ muốn nhìn trộm, nếu là không nhịn nổi muốn vào trong chứng tỏ anh muốn trở thành phụ nữ, hoan nghênh anh đi phẫu thuật đổi giới tính trở thành một trong số chúng tôi, nếu như cố ý nhìn trộm chứng tỏ anh háo sắc biến thái cực điểm, đừng trách tôi vô tình, tôi sẽ gọi 110.”

Lúc này, vừa mày có một cô 45 tuổi từ phòng vệ sinh đi ra, nghe thấy câu cuối cùng của tôi, lập tức vội vàng hỏi

“Ai? Ai muốn nhìn trộm?”

Tôi chỉ phía trước

“Anh ta!”

Tên lưu manh một hơi chưa kịp tỉnh trở lại, trợn mắt, chỉ mình

“Tôi?”

Tôi buông tay

“Nhìn xem, tự anh ta thừa nhận rồi.”

Cô đó nắm chặt vạt áo trước, chửi

“Ở đâu đến tên chết tiệt này, tao đáng tuổi mẹ mày, còn dám nhìn, làm càn!”

Vì sợ tên lưu manh thú tính nổi lên, tiếp tục có hành vi gây rối với cô ấy, vội vàng chạy.

Tên lưu manh bị tôi làm cho tức điên lên, mặt còn đỏ hơn cả bị cay vì lẩu

“Mày……mày……mày”

Nó run rẩy chỉ vào tôi, cuối cùng cảm thấy sức mạnh ngôn ngữ chưa đủ mạnh, liền giơ tay ra, “bang” – một cái tát phẩy về phía tôi.

Tôi thấp người tránh qua, sau đó…..

Chạy về phía Seul Gi . Trên đường không dám quay đầu, nhưng cảm nhận được tên lưu manh đuổi đằng sau nghiến răng nghiến lợi hung dữ thề phải khiến tôi vỡ thành vạn mảnh.

Ai ngờ tới khúc quẹo, phản ứng chậm một chút, lại bị tên lưu manh kéo mũ lại, trong lòng “hồi hộp”, xong rồi, lần này bị đá là cái chắc rồi.

Nhưng vẫn may ông trời có mắt, đúng lúc tên lưu manh giơ tay hung dữ phẩy lên mặt tôi, Seul Gi xuất hiện, đá một cước, tên lưu manh bị đá xuống đất.

Quên nói, cha Seul Gi là chủ võ quán, từ nhỏ cô ấy đã khổ luyện võ Taekwondo.  Thành tích nổi bật, từng quật ngã hai hảo hán dũng mãnh trong chớp mắt.

Vì vậy, tên lưu manh chỉ có thể cầu phúc lớn thôi.

Nhưng tôi vui mừng quá sớm, không biết từ đâu chui ra đồng bọn của tên lưu manh, 6 tên bao vây chúng tôi lại. Seul Gi có lợi hại mấy, có con ghẻ tôi ở bên, cũng chẳng có kế hay gì. Trong lòng lại “hồi hộp”.

Xong rồi, cú đá này bị đá ra tận bàn sắt hun nóng rồi.

Khách trong quán lẩu rất đông, thấy đánh nhau, đều nhao nhao lẩn tránh, trong chốc lát, đâu đâu cũng là tiếng cốc bát vỡ, tiếng la hét của người, cực kỳ ồn ào.

Chính lúc đó, một người nói

“Dừng tay.”

Giọng nói không lớn, nhưng đầy uy nghiêm, có loại ma lực khiến người ta bất giác phục tùng.

Tôi quay đầu, nhìn thấy một người đàn ông đứng ở cửa, áo vest màu đen, cao ráo mà anh hùng kiệt xuất, đôi mắt sâu thẳm, tựa như có thể nhìn thấu tim bạn. Ánh đèn trên gương mặt anh ấy tỏa xuống bóng dáng điềm tĩnh, con người anh ta cũng chín chắn, khí phách siêu phàm, càng tăng thêm phần hấp dẫn.

“Anh Kim?”

Tên lưu manh vội vàng gật đầu khom lưng

“Không biết anh ở đây, đã quấy rầy anh ăn cơm, thật sự xin lỗi, chúng em lập tức giải quyết hai đứa con gái này.”

“Thả họ.”

Người đàn ông đó nói.

“Hả?”

Tên lưu manh ngẩn người, nhưng không dám chống lại, vội vàng kêu mấy tên vây quanh chúng tôi tản ra.

Lúc này, quản lý chạy tới, thấy người này, cũng vội vàng xin lỗi

“Kim tiên sinh, có phải tiểu quán phục vụ không chu đáo?”

“Không liên quan tới các anh.”

Người đàn ông nói

“Là đàn em tôi nhất thời kích động, ra tay, anh kiểm tra xem thiệt hại bao nhiêu, còn nữa, hóa đơn của hai cô này, cũng tính vào cho tôi.”

“Không cần đâu!”

Seul Gi lấy tiền ra, bỏ lên bàn, lạnh nhạt nói

“Cảm ơn ý tốt, hãy cứ để chúng tôi tự trả.”

Nói xong, muốn lôi tôi đi, nhưng tên lưu manh chắn trước mặt

“Anh Kim chưa cho đi, các người dám đi?!”

Seul Gi nhíu mày, quay đầu nhìn người đàn ông đó, hắn cũng nhìn thẳng lại cô, trong mắt lóe lên tia sáng rực, cứ nhìn như vậy, một lúc sau, anh ta ra hiệu cho thuộc hạ thả người, Seul Gi liền lôi tôi bước nhanh.

.

Ra đến đường, bị gió lạnh thổi, tôi lập tức hắt hơi, giống như trở về hiện thực. Nhưng vừa nãy, càng giống như một giấc mơ, không nén được hỏi

“Tên đó là ai nhỉ? Hình như lai lịch không vừa.”

“Không biết, có điều trông vẻ cũng chẳng phải người lương thiện gì.”

Seul Gi nhìn đồng hồ

“Mới 7h, chúng ta đi chỗ nào chơi đi?”

Tôi liên tục xin thứ lỗi

“Hôm nay đứng cả ngày, vừa lại bị tên lưu manh truy sát, mệt chết rồi, mình phải về nghỉ.”

Thấy con số kinh doanh ngày hôm nay, Seul Gi đành hủy bỏ, tôi nghìn vạn lần cảm ơn, vội vàng bắt xe về nhà.

Chắc vì uống hơi nhiều, thang máy vừa lên liền hơi buồn nôn, tôi vừa vào góc, nhắm mắt ngủ một tí. Nghe thấy tiếng nói chuyện phiếm của hai người bên cạnh.

“Tòa nhà chúng ta có phải hôm nay có người chuyển nhà không, sao chiều này thấy xe công ty chuyển nhà đỗ ở dưới lầu.”

“Đúng rồi, hình như là tầng 16.”

Trước khi về tới nhà mình, lấy chìa khóa mở cửa, định bước vào, khóe mắt liếc thấy trước cửa nhà dì Lee bên cạnh có một người đang đứng, quần bò, áo sơ mi, quàng khăn màu kem, tay trái đang cầm chìa khóa mở cửa, tay phải cầm túi siêu thị, bên trong chứa đầy đồ ăn nhanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro