Chapter 84

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dỗ cậu ăn đồ ăn thật là mệt, nhưng Biu Biu không mệt cho nên cũng ngoan ngoãn ăn vì canh xương hôm nay không có hầm với thuốc, nước canh trong trẻo chứ không có đen khó uống như trước.

Uống canh xong, chú Dak đem đồ vest vào, cậu nằm ở trên giường nhìn nhìn rồi ngồi dậy hỏi anh.

"Anh muốn ra ngoài hả?"

"Ừm, đi tham gia tiệc rượu, rất nhanh sẽ về."

Anh thay áo khoác, đồ vest màu xám nhạt, mang theo chút ánh sáng của tơ lụa, cà vạt cũng là cùng màu, cậu bỏ chân xuống giường, bắp đùi còn có chút run lên mềm giống như bông đứng không vững.

"Mang dép vào, sao vậy."

"Em muốn mang cà vạt giúp anh."

Giọng điệu ngọt ngào, đưa tay ôm anh, đầu dựa trên vai, tay nhỏ mang cà vạt lên cổ anh.

Động tác nhẹ nhàng, cậu nhón chân, mũi vừa vặn cọ lên môi anh mang theo mùi hương cực kỳ mê người, làm anh nhịn không được hôn.

Thật ngoan cũng thật đáng yêu.

Từ mắt anh nhìn xuống, lông mi cậu vừa dài vừa cong, trên người mặc áo sơ mi của anh, to rộng thùng thình, cúi đầu là có thể thấy cảnh trước ngực cùng vết hôn trên cổ cậu là vết hôn anh mới làm ra.

Đầu ngón tay tinh tế thon dài, thuần thục thắt nơ xong, quấn quanh một vòng đi xuống giống như sai rồi, cậu trầm tư suy nghĩ một chút, né tránh môi anh.

"Ai nha, anh hôn em một cái làm em  quên thắt cà vạt như nào rồi."

Anh cười khẽ.

"Một đứa nhỏ ngốc"

"Em không có ngốc "

Cậu lẩm bẩm một tiếng.

"Chỉ là chuyện có anh, em sẽ bối rối một chút, anh sẽ làm em phân tâm nha ~."

"Thật sao ?"

"Thật nha, nếu như không thấy anh sẽ đặc biệt nhớ anh, thật nhớ anh...... Rất muốn anh ôm em một cái, cảm giác đặc biệt ấm áp, em có phải quá dính người rồi không?."

Ngẩng đầu nhìn anh, sợ hãi hỏi.

Anh tươi cười, tâm tình rất tốt, một chút cũng không có dáng vẻ bực bội vừa rồi.

" Sao có thể, dính người rất tốt, ít nhất có thể dính ở trên người anh, tốt nhất đuổi cũng đuổi không xuống, cả đời mới được."

"Ừm"

Đem nơ thắt xong, cậu ngồi ở trên giường, thành thật bị nhéo mặt, có chút không nỡ hỏi anh

" Khi nào thì anh về."

"Sẽ nhanh thôi, nếu em mệt thì ngủ trước đi không cần chờ anh"

"Được, em ở nhà chờ anh về nha."

Cậu suy nghĩ lại tiếp tục nói.

"Có phải vì em có bảo bảo, cho nên không thể tùy tiện ra ngoài?"

Anh sửng sốt một chút, nghe ý này của Biu Biu chắc là đang hỏi anh vì sao không dẫn cậu theo.

"Ừ"

Anh ngồi xổm xuống ánh mắt ngang với ánh mắt của cậu.

"Bây giờ em đang có bảo bảo cho nên không thể tùy tiện ra ngoài, hơn nữa anh sẽ nhanh trở về, có được không?"

"Dạ......"

Đem chăn đắp lên cho cậu, chú Dak gõ cửa vào nhắc hai lần anh mới chịu ra ngoài

Lần này đi Puttha gia đương nhiên không thể mang cậu theo cùng nếu không lại xuất hiện chuyện như lần trước thì anh phải làm sao, lần này anh đi là có mục đích, muốn khiến Louis làm sáng tỏ chuyện lần trước, còn có một chuyện khác nữa chính là hạng mục ở thành phố lân cận.

Nghe nói Korn muốn đem phần lớn  tài sản trong nhà ra đánh cược vào hạng mục này, nếu ông ta đã không từ bất cứ giá nào, anh liền muốn cùng ông ta tranh giành hạng mục này, chỉ sợ phần thắng cũng không lớn.

Sumettikul thị mấy năm gần đây một lần nữa đứng dậy, cơ bản các hạng mục đều là kiếm lời không lỗ, mà Puttha gia ở thành phố S cũng coi như là căn cơ ổn định.

Lần trước anh động thủ đánh người, thật vất vả đè ép dư luận xuống tuy không có ảnh hưởng gì đối với anh, chỉ là ảnh hưởng rất lớn đến Biu Biu, rất nhiều người không biết thân phận của cậu, quá nhiều người đoán, còn có  bình luận ác ý

Làm Alpha của cậu, anh sao có thể để bảo bối tủi thân.

Korn vẫn luôn không từ bỏ ý định tiếp tục liên hôn với anh, giống như Biu Biu ở trong mắt ông ta chỉ là một món đồ không đáng tiền, phát hiện không thể khống chế liền muốn diệt trừ, thay đổi, loại người này tồn tại trên thế giới quả thực là lãng phí không khí.

Mỗi khi nghĩ đến việc Biu Biu đã từng  lớn lên ở trong gia đình này, trong lòng không khỏi có chút đau lòng.

Hôm nay mặt ngoài là sinh nhật Louis, trên thực tế là giao thiệp với giới thượng lưu, vốn của Puttha gia vẫn luôn đi xuống. Chỉ là lần này chuyện Korn muốn mua cổ phần  truyền ra ngoài, người khác đều tưởng ông ta bắt được đường phát tài,
Ngay cả anh cũng đến tham dự yến hội nhà ông ta.

Không ít người cũng lại xem náo nhiệt, muốn chiếm tiện nghi.

Puttha gia ở thành nam vùng ngoại ô, xuống xe anh thấy được một chiếc xe  thể thao màu bạc quen thuộc, Jeff và Barcode đã về, khi anh xuống xe vừa lúc nhìn thấy Omega bụng to xuống xe.

"Không phải sắp sinh rồi sao, sao còn dẫn đi tham dự ở cái nơi này?"

Anh đi qua thuận miệng hỏi, nhưng thật ra rất muốn cùng Barcode hỏi kinh nghiệm, Omega không muốn ăn cơm thì phải làm sao.

" Sumettikul tổng, bảo bối nhà ngươi đâu?"

Jeff quay đầu cười hì hì nhìn Bible, đôi mắt đào hoa nheo lại xem đặc biệt say lòng người.

"Bảo bối nhà tôi không rời người, dù có nói cái gì thì cũng đòi đi theo."

Barcode có chút cạn lời, mái tóc dài buộc lên rũ xuống một sợi tóc, đôi mắt mỉm cười.

"Không biết là ai không rời ai......"

Cậu không muốn tới, bởi vì bụng lớn lên không quá tiện, vẫn luôn ở nước ngoài nghĩ ngơi, có thể là do khí hậu, còn ở gần bờ biển, bắt đầu phát sốt, tháng trước liền về nước.

"Chỉ một lát, một lát thôi chúng ta liền về nhà, ăn lẩu hay là nướng BBQ, em nói là được."

Jeff nhẹ giọng ở bên tai Barcode dỗ cậu.

Barcode suy nghĩ không nói gì, chỉ là gật gật đầu đi theo bên người Jeff, thoạt nhìn cũng là dáng vẻ thật ngoan ngoãn.

Cậu mặc đồ rộng thùng thình, giống như không đến một tháng liền sinh, cẳng chân dễ dàng sưng lên, mỗi ngày ở trong nhà không vận động có chút lười, chỉ là càng nằm thân thể càng không tốt, bác sĩ nói nếu thật sự lười nhác nằm xuống, đến lúc sinh bảo bảo sẽ càng bị tội một ít, cho nên Jeff mới lôi kéo Barcode ra ngoài vận động một chút.

"Như nào hôm nay Sumettikul tổng không mang tiểu bảo bối theo, quan tâm nhà tôi, nghĩ cũng đừng nghĩ."

"Biu Biu nhà tôi mang thai, không muốn em ấy tới nơi đau lòng này."

Ba người cùng đi vào bên trong.

Tiệc rượu cùng tiệc rượu từ thiện lần trước khác nhau, phần lớn đều là thân thiết với Puttha gia, muốn nhập cổ vào hạng mục ở thành phố kế bên.

Jeff vỗ vỗ cánh tay Bible.

"Nghe nói Korn một lòng một dạ muốn đem đứa con ông ta yêu thương nhất cho cậu, sao lại không cần?"

"Cho cậu, cậu muốn sao?"

Từ người hầu trong tay cầm lấy một ly rượu hỏi Jeff

Barcode đứng ở bên cạnh có chút không hợp, Jeff một tay ôm Barcode, một tay khác cầm lấy bánh kem trên bàn đút cậu.

"Có thể ăn không, có buồn nôn không?."

Omega trong lòng ngực lắc đầu, ngoan ngoãn đem bánh kem ăn vào trong miệng,

"Các người tự nhiên, tôi đi bên cạnh... Ngồi một chút."

Đứng một lúc liền cảm thấy mệt mỏi, trên eo rõ ràng có chống đỡ nhưng vẫn cảm thấy nặng nặng.

"Không được, bác sĩ bảo em nên đi lại nhiều, bằng không lúc sinh sẽ khó chịu, lại ăn một cái mới có thể ngồi xuống."

Sau khi kiểm tra ra cậu bị trầm cảm trước khi sinh, anh đối với cậu đặc biệt tỉ mỉ, làm Barcode có chút chống đỡ không được.

Jeff vòng qua Barcode nói.

"Tớ cũng không cần, chỉ cần bảo bảo nhà tớ là đủ rồi, hôm nay dẫn em ấy ra ngoài đi bộ một lát. Chuyện trong công ty, gần đây tớ cũng muốn nghỉ một thời gian, Omega nhà cậu mang thai, nhà tớ cũng mang thai, rất rõ ràng nhà tớ nặng hơn, cho nên Sumettikul tổng người tài giỏi thường nhiều việc..."

"............"

Bible đột nhiên hối hận vì sao anh lại không đưa cậu theo, ngược lại xem người khác ở trước mặt anh show ân ái, hận không thể gọi Biu Biu nhà anh đến, để người khác biết anh cùng Omega nhà anh cũng có ân ái.

Người dần dần nhiều lên, hai Alpha trẻ tuổi bên người còn có một Omega bụng to dễ dàng trở thành tiêu điểm.

Chỉ nghe thấy sau lưng đột nhiên có người hô một tiếng,

"Bible tới rồi, sao không kêu ta một tiếng ?"

Korn xuống lầu, tầm mắt hướng thẳng  anh mà đến.

Lần trước thiếu chút nữa anh một quyền khiến ông ta nghĩ ngơi lâu, liền tính là bị vãn bối đánh, ông ta cũng có thể thay gương mặt tươi cười giống như cái gì cũng chưa phát sinh, vươn tay chủ động bắt tay.

"Đã tới trễ đi."

"Ừ."

Sắc mặt anh nhàn nhạt, vươn tay nắm một chút.

"Sumettikul tổng, hôm nay sinh nhật em, anh mang theo quà gì tặng em nha?"

Louis từ sau lưng cáo già chui ra,  bổ nhào vào Bible, ánh mắt cười tủm tỉm giống như  tiểu hồ ly mê người.

"Lễ vật đã được đưa xuống, hy vọng ngươi thích."

"Ai nha, Sumettikul tổng đưa em đương nhiên thích."

Đưa tay qua muốn ôm Bible, cậu ta hôm nay mặc cũng không trang trọng, ngược lại là một thân trang phục đơn giản giống như là đồ ngày thường Biu Biu sẽ mặc, áo hoodie còn có quần yếm, thoạt nhìn rất đáng yêu và hoạt bát.

Anh nghiêng người né tránh.

"Phải không,"

Anh khách sáo cười một chút.

"Thích thì tốt."

Louis có chút mất tự nhiên nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại.

" Vâng, một thời gian trước vào bệnh viện, đã lâu đều không có ra ngoài, gần đây mới vừa xuất viện, làm cha em lo lắng, nghe nói anh cùng anh trai cãi nhau. Không phải là bởi vì em đi......"

"Ai nói tôi cùng Biu Biu cãi nhau?"

" Xem ra là em hiểu lầm, em nghe Chanyeol ca ca nói, trên dưới công ty anh không có ai biết anh đã kết hôn?"

Louis cười khẽ.

Jeff rất có hứng thú xem, xoay người nói với Barcode.

"Em qua bên kia ngồi một chút, một lát nữa chúng ta liền về nhà."

"Vâng......"

Mục đích của Louis cũng thật nhiều, nhìn ra được là có tâm cơ, đưa tay không đánh gương mặt tươi cười, những lời này quả thật........

END CHAP 84.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro