Chapter 65: JeffBarcode

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bên này bụng vừa mới lớn, anh liền nhịn không được đau lòng, dỗ cậu ngủ, anh gọi cho Jeff đang ở nước ngoài.

Công việc bên kia thuận lợi, hải quan cũng hoàn toàn cho đi, không đến nửa tháng liền có thể vận chuyển đến thành phố S, chuyện này giải quyết xong, trong công ty từ trên xuống dưới liền không có chuyện gì quá lớn.

Chủ yếu chỉ là chút việc vặt có thể giải quyết, cũng có thể yên lòng ở bên cạnh bảo bối nhà mình.

Mà Jeff đưa theo Barcode ra nước ngoài, anh cùng hắn nói chuyện hàn huyên về công việc một lúc, mặt khác là để hỏi hắn kinh nghiệm.

Bên kia người hẳn là mới vừa xuống máy bay, âm thanh ồn ào, anh đối với người bên cạnh nhẹ nhàng lẩm bẩm một tiếng mới quay lại tiếp tục cùng  Jeff nói chuyện.

Jeff có chút mất kiên nhẫn, muốn nhanh nhanh tắt điện thoại.

"Có chuyện gì ngươi mau nói đi, tôi đây xử lý cục diện rối rắm cho cậu , cậu tốt nhất đừng phiền tôi."

"Biu Biu nhà tôi, em ấy......mang thai, nhà cậu có phải sắp sinh rồi không?. Gần đây như thế nào?"

Jeff có chút cảnh giác hỏi.

"Ngươi nha có tật xấu sao?. Vợ tôi sinh cùng cậu có quan hệ gì?. Cậu con mẹ nó đánh chủ ý lên người vợ tôi?. Cậu thèm đòn có phải hay không?"

"............?"

Có cảm giác ông nói gà bà nói vịt, anh có chút đau đầu.

"Ý tôi hỏi chính là khi mang thai cần chú ý những gì......"

Trong tay xoay xoay bút, ở trên máy tính liên hệ với bác sĩ, hơn nữa còn tìm tòi những việc cần chú ý khi mang thai, có thể ăn cái gì, không thể ăn cái gì, mấy tháng sẽ đau eo.

Jeff cùng anh nói một lúc lâu.

"Thật ra tôi cũng không hiểu lắm, mấy tháng trước khi đó ta.....đối với em ấy không tốt, rất nhiều chuyện không có chú ý đến, nhưng cậu nên quan tâm đến tâm trạng cậu ấy nhiều một chút, đừng giống bảo bảo nhà ta không thích nói chuyện."

Thở dài một hơi, nghĩ đến sai lầm của bản thân, trong điện thoại truyền lại âm thanh buồn rầu, hai Alpha đều yên tĩnh, anh cảm thấy có phải hay không mình hỏi sai người rồi.

"Nghe nói vợ Hạ tổng đã mang thai đứa con thứ hai, ngươi không bằng hỏi  hắn đi, ngươi học tập chăm sóc như nào, nói không chừng qua một thời gian tôi còn muốn cùng cậu lấy kinh nghiệm a~."

Vội vàng tắt điện thoại, nghe âm thanh chắc cũng là vội vàng đi dỗ vợ.

Sân bay cũng không có nhiều người khoang hạng nhất có đường riêng hai người đi, Barcode một thân ăn mặc rộng rãi áo hoodie cùng quần yếm, bên ngoài còn khoác một áo lông trắng, dáng vẻ vừa mới tỉnh ngủ, gương mặt có chút đỏ.

Đôi mắt che một tầng sương mù, môi có chút sưng, đỡ bụng to chậm rãi đi,  mang thai làm cậu khó chịu, chân có chút sưng.

Vốn dĩ mảnh khảnh có thể dễ dàng bẻ gãy như que củi, cũng có chút mềm mại, sờ lên có cảm giác thật tốt, cũng không có béo, chỉ là người đầy đặn một chút.

Đây là thời gian phù nề khi mang thai nếu không nghỉ ngơi tốt, không chỉ eo đau, gót chân nhỏ cũng phù lên, đi hai bước chân liền đau giống như bị kim đâm rất khó chịu.

Thời gian mang thai tâm tình Barcode  không tốt, trong lòng có chút đau lòng Jeff cũng nói không nên lời, rốt cuộc  Barcode sao lại biến thành như vậy, anh so với người khác càng rõ hơn.

Nếu một người có thể hiểu rõ trái tim mình thì còn khó khăn hơn bất cứ chuyện gì, vì bản chất là cao ngạo , tự phụ, bảo thủ ích kỷ.

Thời gian này, Barcode mang thai rất khó chịu, cậu như nào mạnh mẽ anh đều nhìn thấy.

Vì sao mọi chuyện lại thành như vậy, nghĩ đến bờ vai nhỏ lại chịu nhiều tổn thương như vậy, anh thật muốn bóp chết mình.

Đôi mắt nai con trên khuôn mặt cậu đã từng toả ra ánh hào quang gọi anh một tiếng "Anh Jeff", chuyện gì cũng nghĩ đến anh trước, hiểu chuyện làm người đau lòng.

Hiện tại thì sao?. Trên cổ tay toàn là vết thương, chính anh đi vào trong sương mù, hoài nghi người mình yêu nhiều năm như vậy không đáng, nội tâm cùng thân thể sinh ra mâu thuẫn mãnh liệt, bản năng muốn bảo vệ cậu.

Vừa rồi ở trên máy bay, Barcode vì không thích ứng được, có chút khó chịu phóng pheromone, anh là thật sự không nhịn xuống được mới hôn hai cái

Barcode cũng không né, chỉ là nhắm hai mắt như ngầm đồng ý, ở trong lòng anh nhắm mắt lại liền cho rằng hết thảy chỉ là quá khứ, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

"Bảo bảo......phải làm sao em mới tốt lên?"

Jeff đè thấp giọng nói, tuyệt đối không phạm sai lầm trong mắt cậu, tia dục vọng cũng nhanh chóng được đè xuống.

Chính là người này a, sao có thể thoả mãn đủ chứ?

Xuống máy bay, Jeff nắm lấy tay Barcode chậm rãi đỡ cậu đi.

"Ngồi một chút đi, có đau chân không?"

"Ừm......"

Đôi mắt cậu nặng nề, vừa rồi có chút khó chịu, chỉ là cậu không muốn nói.

Sân bay có phòng cho khách nghỉ ngơi, bên trong có ghế mát xa, Barcode tự đỡ thân mình đi qua liền bị anh vươn tay ra đỡ lấy eo có chút đau nhứt của cậu.

"Như này được không?"

Cậu theo bản năng muốn né tránh.

"Em đừng như vậy......"

"Tôi muốn......làm như vậy, em cũng không chịu sao?"

Cậu trốn tránh làm động tác anh cứng đờ, sau đó khôi phục lại dáng vẻ, tự nhiên mát xa cho cậu, là anh cố ý tìm bác sĩ học, bụng càng lớn thì đau thắt lưng là chuyện bình thường.

Chỉ là có một lớp màng ngăn cách hai người, anh sẽ ngẫu nhiên ở trong mộng thấy dáng vẻ bất an của cậu, chỉ là......

Anh không dám ở trước mặt cậu, cậu sẽ cho rằng anh đang chơi trò gì đó không giải thích được, đem sự thật lòng giao cho anh lại bị nghiền nát, quá đau, cậu không tiếp thu được.

Nhất định là như vậy, cậu khép mình không cho ai tới gần, chỉ có cậu cùng bảo bảo sắp chào đời.

Anh nhẹ nhàng dùng sức xoa bóp, trực tiếp ngồi xổm xuống xoa chân, bệnh phù lợi hại, gót chân nhỏ phối hợp với làn da trắng nõn mềm mại, sợ thật thoải mái.

"Không làm đau em chứ, nếu đau em phải nói với tôi."

"Được......"

Cậu không có lại né tránh, yên tĩnh nhìn anh, cảm thấy hốc mắt có chút chua xót, anh đối với cậu như vậy rốt cuộc là vì đứa nhỏ hay là vì cậu?.

Khớp xương thon dài, ngón áp út đeo một chiếc nhẫn bạch kim, chính giữa còn có mấy viên kim cương sáng long lanh trở thành điểm nhấn rất đẹp, là anh tự mình chọn.

Anh chưa bao giờ đeo nhẫn, sợ kết hôn cắt đứt con đường đào hoa của anh.

Đầu ngón tay nhẹ nhàng mát xa, từ đầu gối đến mắt cá chân,  thuận theo huyệt vị của cơ thể con người từ trên xuống dưới, sau đó lại bóp cẳng chân cho cơ bắp thả lỏng.

Từ góc nhìn của cậu chỉ có thể nhìn thấy lông mi vừa đen vừa dài của anh, đôi mắt tràn ngập đau lòng, hốc mắt chua xót, yết hầu phảng phất như nghẹn cái gì đó.

"Đói bụng sao?"

"Không đói bụng, đi thôi, khá hơn nhiều rồi."

Cậu muốn đứng lên, tháng này cậu làm gì cũng đều có chút vụng về.

"Không cần anh đỡ em, em có thể......"

"Tôi muốn đỡ em, còn không được sao?"

"............"

Sớm đã đặt khách sạn, lần này là đến xử lý chuyện với hải quan. Bible Sumettikul đã xử lý chẳng qua phía sau cần người lo liệu, tốt nhất là có thể nhìn lô hàng này đi.

Bác sĩ cũng nói, bây giờ là thời điểm thai phụ trầm cảm,  Alpha đối tốt là một chuyện, dẫn cậu đi ra ngoài khuây khoả, giải quyết khúc mắc so với chuyện gì cũng tốt.

Bụng nhỏ ngày càng lớn, nhìn thấy cậu mỗi ngày ăn cái gì là nôn cái đó, mang cái thai làm Omega của anh khó chịu, so với nam nhân thì tóc của Barcode dài hơn, thời gian qua không có đi cắt.

Coi như trong lòng cậu đã có đề phòng và tổn thương đối với anh, nhưng bề ngoài cậu vẫn rất khó từ chối anh, có cảm giác anh đang thay đổi.

Đặc biệt là sau khi cậu nói với anh, cậu muốn ly hôn.

Anh đặt phòng cao nhất ở khách sạn, vì khách sạn này ở ven bờ biển, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy toàn bộ cảnh biển, ánh sáng cực kì đẹp

Khi cậu vào phòng, nhìn ra ngoài cửa sổ, nhìn thấy một vùng biển mênh mông ở dưới.

Một đôi tay từ phía sau bên hông ôm lấy cậu, vuốt ve bụng cậu, đôi môi ấm áp nhẹ nhàng ở sau cổ thật cẩn thận hôn, muốn dùng nụ hôn một lần nữa hâm nóng cậu.

"Bảo bảo......khi nào em mới có thể tốt lên?"

Trong lời nói đều là khó chịu, phảng phất là có chút nhịn không được giống như khóc nức nở.

Chóp mũi cọ sau cổ cậu, ấm áp xúc cảm giác ấm áp từng chút từng chút khiến tuyến thể cậu mở ra, anh đè nén phân tâm trong lòng.

"Bảo bảo......"

"Anh Jeff, em.....ngứa......"

Cậu muốn trốn tránh, lại bị xoay người lại, cùng anh nhìn nhau.

"Ưm......anh Jeff......"

"Em gọi tôi, tôi nhịn không được......"

Giọng nói khàn khàn ngăn chặn đôi môi của cậu, nhẹ nhàng liếm láp nhấm nháp đôi môi mềm mại, căn bản là không nhịn được ngược lại càng ngày càng sâu, trực tiếp đem cậu đặt ở cửa sổ sát đất, đôi bàn tay to chế trụ eo cậu, cúi đầu hôn cậu thật sâu.

Đầu lưỡi dây dưa triền miên ở bên nhau, không cho cậu cơ hội thở dốc.

Cậu nhíu mày,

"Ưm....."

Bàn tay cởi bỏ quần yếm, quần rơi xuống đất, rầm một tiếng, cậu lẳng lặng nhắm mắt đón nhận, đến khi bàn tay anh bóp lấy mông cậu. Người trong lòng đột nhiên có chút run rẩy, ánh mắt mông lung như sương mù 

" Anh Jeff.....không muốn, có bảo bảo, em có thể không là không.....huhu......"

END CHAP 65.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro