Chapter 180: JeffBarcode

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ưm... Khụ khụ......"

Cánh tay cậu không có sức lực gì chống ở bồn rửa tay, ăn hai ngụm cháo dứt khoát đều nôn ra.

Hốc mắt hồng hồng, đáy mắt mơ hồ hiện lên sương mù, âm thanh khàn khàn nói:

"Anh vào làm gì, đi ra ngoài... Không có chuyện gì hết."

"Bảo bảo, uống miếng nước súc miệng đi."

Anh bưng nước để ở bên miệng đút cậu uống:

"Bằng không một lát đi bệnh viện khám."

"Nào có yếu đuối như thế, chỉ có một chút việc liền đi bệnh viện, gần đây đều là một đường hai nơi."

Trừ bỏ bệnh viện chính là ở trong nhà, không có chỗ nào khác có thể đi.

Anh đỡ cậu dậy, lòng bàn tay có chút run:

"Anh sợ em không thoải mái......"

Lông mày vô ý nhăn lại, ánh mắt đều lộ ra vẻ đau lòng, chậm rãi nắm tay đỡ cậu trở lại trong phòng khách.

"Baba baba ~"

Elly từng bước hướng trên người cậu đi tới.

Mặc một bộ váy nhỏ, bi bô tập nói nhưng nói không rõ lời.

"Baba....ôm ~"

"Ôm cái gì mà ôm...ranh con này tránh xa ra một chút."

Anh chụp lại bảo bảo chuẩn bị nhào lên tới tay:

"Chị Vương, nhanh lên ôm nó đi."

"Ai ai ai, tới tới."

Trong phòng bếp chị Vương nghe thấy âm thanh liền xoa xoa tay đi ra tới.

Hiện tại con gái ngày càng lớn lên, càng ngày hiểu rõ một số việc, ví dụ như: trong nhà ai tốt với nó nhất, cha từ trước đến nay đều cùng nó tranh baba.

Cậu uống một ngụm nước cho đỡ khát:

"Không cần, chị Vương chị đi làm đi, để em ôm."

"Này......"

Chị Vương do dự nhìn hai người, đứng yên tại chỗ, động cũng không được mà không động cũng không xong.

Rốt cuộc trong nhà này nên nghe ai mới đúng đây.

Bảo bảo một lần nữa nỗ lực, cha Satur đã đưa hai vợ chồng vào sổ đen, cự tuyệt đưa Elly qua, ngày thường ông qua đây nhìn xem còn được chứ nếu để cháu gái qua chỗ ông ở hai ngày, đó tuyệt đối không có khả năng.

Đứa cháu gái này một chút cũng không có bộ dáng an tĩnh, mỗi ngày có thể kêu đều kêu, làm rất nhiều bình hoa trân quý của ông nát tan tành , còn làm vài cây ông đã nuôi dưỡng thật lâu nhổ tận gốc.

Ông chỉ ngủ trưa mà thiếu chút nữa thuốc trợ tim cũng không kịp cứu về.

So sánh với trên dưới, Jeff không khỏi có chút hâm mộ con nhà người ta.

Barcode đặc biệt cưng chiều con gái,  sau khi mang thai đứa thứ hai, ngày thường về đến nhà trừ quỳ rạp trên mặt đất chơi với con gái thì chính là nghĩ nên làm món ngon gì cho con gái ăn. Dẫn tới sinh hoạt của hai người bị áp bức phải thay đổi bất ngờ.

Bộ dáng cha con hai người đối chọi gay gắt cực kỳ giống nhau.

"Chị Vương, chị đi làm việc đi, giúp em lừa hạt bí đỏ ra một chút, hôm nay em không làm."

Cậu dặn dò một tiếng, liền dựa vào trong lòng ngực anh. Anh sờ soạng một chút trán cậu, còn không biết có nặng không, trừ nôn nghén nghiêm trọng, không có phản ứng không tốt nào.

"Elly Satur...cha nói cho con biết, con thành thật đợi đi, bằng không cha nhốt con ở trong phòng."

Cảnh cáo trước mặt nhóc con. Elly cái gì cũng không hiểu. Bởi vì mang thai đứa thứ hai, hiện tại cuộc sống hàng ngày của con gái có cái gì, cơ bản anh đều có thể làm, tuyệt đối sẽ không để bảo bối của anh nhúng tay.

Tác dụng phụ liền dẫn tới trên đầu con gái, đầu tóc luôn rất kỳ quái, váy mặc trên người cũng rất xấu.

Vốn dĩ là mỹ nữ xinh đẹp, anh trang điểm liền cực kỳ giống như muốn đi ra ngoài bán nghệ.

"Anh Jeff, anh đừng có hù dọa bảo bảo."

Cậu nhíu nhíu mày, lôi kéo tay nhỏ của con gái ngồi vào bên người mình.

"A ~"

Elly mở to mắt vô tội nhìn chằm chằm  bụng cậu, ngón tay nhỏ mềm mại muốn sờ.

Anh ngăn cản:

"Đừng sờ loạn."

"Con gái lại không có ý xấu."

Cậu bất đắc dĩ lắc đầu.

"Bởi vì con gái tuổi còn nhỏ cho nên mới sợ làm em bị thương."

Lúc nói chuyện còn giúp cậu nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng, giúp cậu thoải mái hơn chút sau nôn nghén, vây quanh người ở trong ngực, dùng tin tức tố an ủi cậu.

"Baba~"

Giọng con nít dễ thương của Elly vang một tiếng. Cậu hơi thở hỗn loạn mới vừa bình phục liền hỏi:

"Hửm?. Sao vậy bảo bảo?"

Ngày thường con gái cũng xem như tương đối ầm ĩ, bởi vì là con nít cho nên lúc thức, tinh lực đặc biệt sung túc, thích ở trong phòng bò bò, lúc vừa mới học được cách đi, cũng sẽ đỡ lan can, vẫn luôn theo trong nhà chạy chạy một vòng.

Hôm nay cậu thật sự không còn chút sức lực nào có thể chơi cùng con gái:

"Anh Jeff, hôm nay anh chơi cùng con gái một lát được không?"

"Được, anh chơi cùng nó, em nghỉ ngơi đi."

"Baba ~"

Elly đi tới, chiều cao của bảo bảo còn rất thấp, mới cao ngang sofa, vươn ngón tay ngắn nhỏ chỉ vào bụng cậu.
Thoạt nhìn hình như là muốn ôm một cái, cậu chuẩn bị ôm con gái.

Elly không chịu, ôm đùi cậu không buông tay, khuôn mặt cọ cọ bụng cậu.

Mới ba tháng, không có hiện ra bụng, bảo bảo lại giống như phát hiện cái gì đó, trợn to mắt.

"Em trai ~ em trai ~"

"Cái gì?"

Cậu đột nhiên bị những lời này hấp dẫn lực chú ý, thiếu đều thiếu chút nữa sặc nước.

Anh cũng sửng sốt một chút, hai người dừng ánh mắt cố định ở trên người con gái. Chỉ thấy con gái thực nhẹ, thực nhẹ nhàng vuốt ve bụng, sau đó còn hô hô thổi hai cái, nói chuyện, phảng phất hai chữ đối với bảo bảo có chút miễn cưỡng cùng xa lạ:

"Em trai ~"

"Bảo bảo nói em trai đúng không?"

Anh nhướng mày.

"Dạ, hình như là vậy?"

Cậu cũng có chút không thể không hoài nghi.

Bởi vì con gái ở nhà trừ bỏ kêu baba, chính là kêu cha, mặt khác tạm thời còn không có học, nói cái gì đều là bi bô tập nói, rất mơ hồ. Hiện tại đột nhiên nhìn bụng cậu kêu em trai?
Không khỏi làm cậu cảm thấy thật sự là thần kỳ, cậu hỏi:

"Sao con lại biết là em trai nha?"

Elly chu chu miệng, cũng không biết có nghe hiểu không, ngược lại đem đầu nhỏ để sát vào:

"Em~ trai ~ nhỏ ~"

Cậu không nhịn được mà bật cười:

"Anh Jeff, anh thấy sao?"

Anh sửng sốt một chút, nhéo mặt con gái:

" Anh sao cũng được, chỉ cần là em sinh đều tốt, đều được."

"......Em là nghiêm túc."

"Anh cảm thấy đều tốt, nếu là con trai có thể giống em cũng khá tốt, mềm mụp, em xem con gái giống Elly như thế kêu kêu quát quát."

Anh xách theo con gái liền ôm vào trong lòng ngực. Dùng trán chạm vào trán của bảo bảo:

"Con nói xem có phải không nhãi ranh?"

"Cha"

Elly không phục, miệng dẩu lên nhìn liền khóc. Anh nhìn con gái nhịn không được muốn trêu, bị anh nhéo mặt liền khóc.

Cậu hiện tại không được ôm nặng, bằng không lúc này đã sớm đem con gái ôm lại đây dỗ. Cũng không thể dễ dàng áp bụng, rất là cẩn thận.

Con gái ghé vào trên bụng cậu như là thật sự có thể nghe thấy cái gì đó, vẫn luôn nhắc mãi em trai.

"Bảo bảo, mới ba tháng, thật sự có thể nhìn ra là con trai hay là con gái sao?. Này nếu là con trai...khá tốt."

Anh cười cười.

"Anh không thích con gái sao?"

Cậu nhìn anh có chút chờ mong hỏi.

Anh lắc đầu:

"Không thích."

"......"

Thời gian mang thai Omega anh nhịn không được trêu cậu, cậu không đợi nói lý do liền rầm rì một chút, lẳng lặng lấy khăn giấy lau nước mắt.

Bộ dáng không để ý tới, mang theo khóc nức nở:

"Thì ra anh không thích con gái."

Cậu nghĩ, sinh bảo bảo chuyện này đau muốn chết, chính mình liều chết sinh hạ tới một đưa nhưng anh Jeff thế nhưng không thích......

"Vậy anh có phải cũng không thích em không?. Ann thích người khác?. Vậy anh để người khác sinh bảo bảo cho anh đi."

Trong lòng cậu ấm ức, giọng nói cực kỳ không thoải mái, từ buổi sáng nôn nghén, trong miệng vẫn luôn tràn ngập chua xót, ăn cái gì cũng đều không có khẩu vị.

Mang thai chuyện này thật sự là quá khó tiếp thu rồi, nhưng cậu vẫn luôn  thích thú, nghĩ qua mấy tháng là có thể lại một lần nữa có được một tiểu bảo bảo đáng yêu, là kết tinh tình yêu của hai người, nghĩ thế nào liền khó chịu cậu không biết anh thế nhưng lại không thích!

"Hu......"

"Em nghe anh giải thích, không phải như vậy?"

Anh nhìn cậu khóc, lập tức hoảng sợ, mới phát giác chính mình nói sai rồi.

"Anh không phải ý này."

Cậu khụt khịt một chút:

"Vậy anh có ý gì?"

Elly ngốc ngốc nhìn baba khóc. Khuôn mặt nhỏ có chút thịt nháy mắt liền phồng lên, nắm tay nhỏ hướng về phía cha đánh trên đùi:

"Baba, khóc khóc"

Ý tứ là: Cha làm baba của ta khóc!

Con gái phi thường dán cậu, vừa thấy baba bị ức hiếp, tuy rằng nắm tay nhỏ như kẹo bông gòn không sức lực, anh xách theo cổ áo con gái trực tiếp kéo con gái qua:

"Biến đi."

"Oa......cha, baba, khóc khóc"

"Hu....anh làm gì nha, anh không thích cái gì thì hướng tới em, đừng như vậy với con gái, nói không chừng trong bụng em cũng là con gái, em hiện tại liền đi tìm chị Hana."

Trong lòng cậu rầu rĩ, ấm ức khó chịu, chuẩn bị đứng dậy, chính là tuột huyết áp càng nhanh, trước mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngất xỉu đi.

Một lớn một nhỏ oa oa khóc ra tới, anh sợ tới mức cả người mồ hôi lạnh:

"Chị Vương. Nhanh lên nhanh lên, ôm bảo bảo dỗ một chút."

"Bảo bối, anh không phải cái ý kia, anh còn chưa nói xong."

"Hu... Anh Jeff  nếu anh thích người khác, em nhất định sẽ đi."

Càng nói càng thái quá, trước kia thời gian mang thai cũng không có suy nghĩ miên man như vậy.

"Ý anh là con gái đánh anh, tương lai nếu cùng anh đoạt em, anh không hạ thủ được, hơn nữa tóc dài như vậy, mỗi ngày còn phải cho con gái mặc váy...quá khó coi con gái lại muốn khóc, em lại muốn nói anh, anh ở trước mặt em không phải là thất sủng rồi sao?. Anh không có ý khác, con trai con gái anh đều thích, tốt nhất là con gái, anh thích."

Anh hoàn toàn đầu hàng.

"Như thế nào lại khóc, tiểu tổ tông em đừng làm anh sợ."

END CHAP 180.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro