Chapter 173

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cha và baba là chân ái, Venice chỉ là ngoài ý muốn nên bảo bảo có chút tủi thân.

Bị phạt đứng đã lâu, vốn dĩ mới vừa học được cách đi không bao lâu, đứng lâu gót chân nhỏ đều đau, cuối cùng  tiểu trong tã giấy, ngồi dưới đất oa oa khóc rống lên.

Hai người mới nhớ tới trong nhà còn có đứa con trai đang bị phạt.

Anh dỗ cậu ngủ, đi vào trong phòng trẻ thấy con trai ngồi dưới đất lau nước mắt, nội tâm có chút.....ghét bỏ nói không nên lời.

Đứa nhỏ này lớn lên tuyệt đối giống anh, trừ bỏ mắt giống cậu thì không có nửa phần giống cậu.

Khi còn nhỏ chọc một chút, khuôn mặt sẽ cười khanh khách, mới vừa mọc răng cửa nhỏ cũng phi thường đáng yêu, nho nhỏ xinh xinh.

Thật ra anh cũng cảm thấy anh không thích con nít lắm, đối với loại trẻ con tuổi nhỏ rất là vô cảm nhưng hiện tại xác thật cảm nhận được sự tồn tại của con trai.

Bởi vì theo tuổi, Venice càng ngày càng thông minh.

Rõ ràng chưa đến hai tuổi, trong lòng gương sáng hình như biết cùng anh đoạt bà xã.

Hiện tại cậu đang mang thai đứa thứ hai, ban ngày phần lớn là bồi Venice ở trong nhà chơi trò chơi hoặc là dỗ Venice. Cùng nhau xem TV, kể chuyện cũ.

Chính là chờ đến buổi tối lúc về nhà, như vậy liền trở nên không giống nhau, sẽ khóc sẽ nháo, lại còn kêu baba.

Tuy rằng nó không đến hai tuổi, chính là cũng đã có phòng riêng, từ khi sinh ra cơ hồ đều không có người ngủ cùng. Trừ bỏ lúc vừa mới bắt đầu về đến nhà, có mấy tháng chị Nguyệt ngủ cùng, về sau dứt khoát liền ngủ một mình.

Venice nào có thể chịu đựng cô độc? Cho nên cũng mỗi ngày đều thay đổi muốn cùng anh đoạt bà xã.

"Cha, quần đều là nước......"

Venice xoa mắt lôi kéo ống quần anh không thoải mái nói.

Anh rất ít cùng con trai đơn độc ở chung, ngày thường đều là ba người một chỗ.

"Muốn đi tiểu vì cái gì không gọi cha?"

"......hu......"

Này có chút khó xử, nhà người khác đều còn đang bò đất.

Anh ngồi xuống, từ trên giá lấy tã giấy  chuẩn bị thay, vỗ vỗ trên mặt đất:

"Bò lại đây."

"Nga."

Bảo bảo nhỏ nhanh chóng bò lại, vẻ mặt nịnh nọt:

"Cha ~"

"Gì ?."

Anh lên tiếng.

"Con muốn baba"

"Ngủ rồi. Cha thay cho con, lần sau muốn đi WC, nhớ rõ gọi người có biết không?. Baba của con đang mang thai một tiểu bảo bảo khác cho nên phải nghỉ ngơi thật tốt, loại chuyện sẽ làm em ấy rất mệt."

"Nga......"

Bảo bảo nghiêm túc gật đầu. Nói chuyện bi bô tập nói.

Anh mím môi có chút muốn cười, tay bận rộn đổi tã giấy, khi sau đổi tốt nâng bảo bảo lên, trực tiếp xách lên bế đặt ở trong lòng ngực, đứa nhỏ này đối với anh mà nói cũng không nặng, chỉ là đối với Biu Biu mà nói khẳng định là nặng không ít, ngày thường nếu ôm tới ôm lui, eo nhất định sẽ đặc biệt đau.

"Như thế nào lại béo như thế."

Ước lượng hai cái, xác thật nhiều thịt.

Đứa nhỏ này lớn lên càng ngày càng giống anh, có thể đối với anh không phải chuyện gì tốt, kỳ thật nội tâm  vẫn luôn chờ đợi Venice tốt nhất là một Omega.

Nếu không tương lai phân hoá thành Alpha, anh thật sợ hãi chính mình tương lai sẽ nổi điên, ăn dấm đều sẽ ăn cái loại này.

Chỉ là nghĩ lại, đây là anh cùng cậu cá nhân cộng lại có được con trai là người thừa kế tương lai, trong lòng ít nhiều sẽ có một loại thỏa mãn. Dù sao cũng là chính mình làm ra tới.

"Ba ba."

"Hửm?"

Duỗi tay cho anh sửa sang lại quần

"Xảy ra chuyện gì."

"Baba đau đầu sao?. Con không phải cố ý, người đừng nóng giận có được không?"

Bảo bảo không khỏi có chút chột dạ, đều do chính mình rõ ràng biết baba mang thai, thế mà còn muốn cùng mình chơi.

Vừa rồi tượng thạch cao từ trên giá rơi xuống dưới, cũng bị nhóc con vụng về cầm lấy đặt ở một bên.

Anh nhìn bảo bảo, trong lòng có một loại cảm giác thành tựu:

"Đàn ông thì phải dám làm dám chịu, xem con hôm nay ngoan như thế, khen thưởng con."

Vốn đang bởi vì chột dạ, có chút gục đầu, trong nháy mắt hình như đều cao hứng lên.

"Con muốn ngủ cùng baba, con cũng muốn ôm một cái ~"

Tiểu gia hỏa giọng sữa ôm cổ anh làm nũng. Nhìn vẻ mặt chờ mong, anh cũng không có mất hứng.

" Hôm nay con ngoan ngoãn, phá cách cho phép con cùng baba ở một đêm. Nhưng con phải ngoan ngoãn, bởi vì  trong bụng baba đang mang thai tiểu bảo bảo, không thể ồn ào nga."

"Dạ"

Mắt Venice đều sắp tỏa ra ánh sáng.

Từ sau khi về nhà chính mình trước nay đều không có cùng baba ở chung một chỗ. Hôm nay thật vất vả mới có cơ hội.

Ôm con trai trở lại trong phòng, Biu Biu đã sớm ngủ rồi.

Anh muốn mang cậu đi bệnh viện kiểm tra một chút có vấn đề gì không, chính là thời gian quá muộn hơn nữa sau khi cậu mang thai càng thêm thèm ngủ, ngủ không nói, khả năng liền càng thêm mỏi mệt.

Cho nên vẫn là ở hẹn bác sĩ trước, ngày mai lại đi kiểm tra một chút, hôm nay vẫn là ngủ quan trọng nhất.

Thời gian mang thai xác thật nên chú ý nhiều một chút, chỉ cần thân thể không có trở ngại gì là được.

"Ưm......"

Nghe thấy mép giường có âm thanh, cậu mơ hồ mở mắt, có chút lẩm bẩm nói.

"Anh, ôm......"

"Con cũng muốn ôm baba"

Anh đặt bảo bảo ở giữa hai người, càng như là một cái bánh có nhân, hai  đại nam nhân ở giữa kẹp một bảo bảo mang tã giấy.

Hôn nhẹ một cái lên trán, ở bên tai cậu nói một câu:

"Ngủ ngon bảo bối."

"Ưm... Anh ngủ ngon."

Cậu thuận thế càng như là bản năng, tựa như kéo con trai vào trong lòng ngực mình, sau đó hai người lại hơi chút đi vào trong lòng ngực anh, một trận ấm áp.

Có đôi khi nghĩ đến chuyện phát sinh giống như cảnh trong mơ, đủ loại hiện lên ở trước mắt, trước kia anh tuyệt đối không tin chính mình sẽ có được một gia đình ấm áp như vậy.

Lúc anh còn rất nhỏ, anh đã bị thù hận của cha mẹ lấp đầy, liều mạng học tập và làm việc.

Chính là trời xui đất khiến cưới Biu Biu, lại đồng thời làm tâm cảnh anh phát sinh biến hóa.

Cậu đáng yêu giống như là bầu trời xanh mây trắng không có một tia ô nhiễm, may mắn là phiêu vào trong nhà mình. Bằng không anh chẳng phải là bỏ lỡ tình yêu cả đời sao?. Từ nhỏ không có một gia đình hoàn chỉnh, làm anh càng thêm khát vọng bầu không khí hoà thuận vui vẻ này.

Hiện giờ chính mình cũng có con trai, anh nghĩ kế tiếp một ngày nào đó, chính mình muốn mang theo người anh yêu sâu đậm nhất, Omega anh yêu chân chính đi vào hôn nhân, cho cậu một hôn lễ hoàn chỉnh.

Vẫn luôn không nói ra bên ngoài tuyên bố chính mình đã kết hôn, không chân chính công khai nguyên nhân chính là bởi vì muốn có một nghi thức long trọng. Muốn toàn thế giới đều biết người anh yêu là ai.

Mang thai, cậu càng thêm trở nên càng thích ngủ.

Vừa cảm giác ngủ tới 10 giờ, vốn dĩ hôm nay cố ý hẹn bác sĩ muốn đi xem đầu cậu, sợ có vấn đề gì.

Dậy sớm lại phát hiện, ông xã nhà mình cũng không có đi làm, đem máy tính từ thư phòng đến đây, ôm cậu còn có một bảo bảo mà làm việc.

"Mấy giờ rồi?. Hôm nay anh không đi làm sao?"

Cậu ngáp một cái hỏi.

"Baba, hôn hôn ~"

"Ưm, bảo bảo sớm ~"

Cậu còn có chút không quá tỉnh ngủ, cả người có chút mông lung, mắt hơi chút mở, miễn cưỡng thấy rõ trước mặt.

Hướng trong lòng ngực anh chui vào:

"Sơm như thế đã làm việc sao."

"Không còn sớm, huống chi chỉ có em  ngủ, nó tỉnh rất lâu rồi."

Khi nói chuyện, anh đem máy tính đóng lại

"Muốn hẹn bác sĩ trước mang em đi gặp, chính là em còn chưa có ăn sáng, muốn rời giường không?"

Cậu lắc đầu, bị đút một ngụm nước mật ong:

"Em không muốn ăn sáng, cảm giác không muốn ăn uống, em còn rất muốn ăn kem, muốn ăn hương cam."

"Không được. Nếu là giữa trưa hoặc là buổi tối đề cái ý tưởng này, có lẽ anh còn có thể đồng ý, sáng sớm ăn sẽ kích thích dạ dày."

Chuyện gì cũng đều có thể đáp ứng cậu, duy nhất chuyện ăn uống là không được, cậu kén ăn, luôn thích ăn  lạnh, hiện tại có chút làm anh khó nhịn.

Cậu ngủ vẫn luôn không thành thật, vô luận đắp cái gì thì ngày hôm sau buổi sáng đều sẽ bị cậu đá không thấy, hơn nữa cậu có tật xấu bọc chăn.

Hoặc là cuộn tròn chăn ở trên người, hoặc là cả người sẽ cuộn thành một cục chui vào trong lòng ngực, ngày hôm sau buổi sáng không phải tay đau chính là chân đau.

Ngáp một cái mới muốn ngồi dậy ôm Venice.

"Ngày hôm qua bảo bảo ở chỗ này ngủ nha, em ngủ muộn quá không nhớ rõ, bảo bối buổi sáng ăn cơm sao?. Em đi pha sữa bột."

"Nằm đi, anh đi pha."

Cậu có chút xấu hổ, vẫn muốn đứng dậy, lại bị kéo trở về:

"Làm cái gì."

"Em... Đi đi WC."

"Kia thuận đường ăn sáng đi, bằng không không có sức lực gì, anh nhìn xem đầu, có còn đau không?"

Cú va chạm này giống như sưng lên một chút nhưng không có xuất huyết, thoạt nhìn không có gây trở ngại gì lớn.

Cậu gật gật đầu:

"Cảm giác đã không đau nữa, giống như không có cái gì quá."

"Ừm, xác thật không có vấn đề nhưng vì an toàn vẫn là đi bệnh viện, thuận đường kiểm tra thai nhi."

Sáng sớm con trai ở trên giường bò một hồi lâu, thấy baba tỉnh rất là vui vẻ.

"Baba ~"

Venice ngồi trên chân cậu, một đôi tay ôm cậu.

"Con muốn mềm mại ~"

Cậu vừa rồi rất muốn xuống đất, hiện tại con trai đột nhiên nhào vào trong lòng ngực, giống như có chút lo lắng.

"Mềm mại?"

"Em đi ăn sáng."

Cậu nói xong liền chạy, giống như có  nhận ra chuyện gì đó.

"Cái gì mềm mại?"

"Nơi này nga, nơi này của baba mềm mại. Con muốn ăn mềm mại, baba~ ~"

Venice nói chuyện, liền hướng về trong lòng ngực Build, anh liền đem nhóc con này xách lên.

"Con...muốn ăn...cái gì?"

"......"

"Cha, người cũng thích ăn mềm mại sao?. Baba có hai cái nga~~~"

END CHAP 173.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro