Chapter 170

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mang thai sinh con vốn dĩ chính là một chuyện khó khăn, không chỉ là đi qua quỷ môn quan, càng là kiếp nạn ở trong lòng.

Anh nghĩ lại lúc cậu sinh Venice, anh ở bên ngoài không biện pháp gì, không thể giúp gì, chính là cái loại cảm giác vô lực này, trong lòng trống rỗng, xác thật không ai có thể giúp được. Đây mới là làm người cảm thấy đau lòng hơn khó chịu hơn nữa, tưởng tượng đến ngày đó, trong lòng anh liền vô cùng đau đớn.

Cậu hiến cho một ít tin tức tố nhưng cậu không có cho nhiều, chỉ vừa vặn đủ chịu đựng qua ngày hôm nay là được, mặt khác bệnh viện cũng đang tìm tin tức tố. Hiện tại đúng lúc đang mang thai, anh khẳng định là không nỡ.

Y tá ngăn anh lại, nói cho bọn họ tháng sau nhớ tới kiểm tra.

Anh cũng cố ý hỏi một chút, lấy tin tức tố có ảnh hưởng lớn gì đến thân thể của cậu không ?.

Cũng may ảnh hưởng không lớn, chỉ là thân thể sẽ điều tiết, khả năng hai ngày này tin tức tố sẽ tương đối tăng mà thôi, đổi lại mà nói sẽ tương đối thơm ngào ngạt.

"Khó chịu không?. Bằng không hôm nay trước đừng về nhà, ở bệnh viện theo dõi?"

Anh ôm cậu xuống lầu.

Cậu lắc đầu nói:

"Không khó chịu, chỉ là lấy một chút tin tức tố, em nào có yếu đuối như vậy nha, anh còn chưa nói lúc em sinh bảo bảo, anh cũng sẽ lo lắng như thế sao?"

"Đương nhiên, đương nhiên lo lắng, cho nên không nỡ."

Nhịn không được thở dài một hơi, đều là tự mình gieo hạ hạt giống, như thế nào cũng phải hầu hạ cho nó nở hoa.

"Chỉ là em không nghĩ sẽ làm anh lo lắng, sinh bảo bảo thực sự rất hạnh phúc."

"Đến lúc đó đau đừng khóc, lời này cũng nói ra được, sinh xong đứa trong bụng này, thật sự không thể lại có, quá hại thân thể."

"Nếu là con gái thì được rồi, như vậy bảo bảo liền có hai người cha, còn có một anh trai đỉnh thiên lập địa, bảo bảo sẽ là một tiểu công chúa."

"Ừ, anh cũng cảm thấy con gái là tốt nhất, con trai có chút phá phách."

Vừa nói đến cái này anh liền đau đầu.

Con trai từ nhỏ vẫn là mê chơi, từ khi sinh ra đến bây giờ, món đồ chơi nào cũng thành một mớ, phòng khách dứt khoát lấy ra một chỗ làm thành khu vui chơi cho con trai chơi.

"Như thế nào phá nha, con trai cũng rất tốt."

"Được, được, em nói cái gì thì chính là cái đó, bộ dáng này khẳng định không đi trung tâm thương mại được rồi, nếu khó chịu nhất định phải nói với anh có biết không?"

Cậu nghiêm túc gật đầu, biết anh rất không yên tâm, cậu chỉ có thể cười rộ lên:

"Thật sự không có không thoải mái, em rất tốt."

Nói xong lại chui vào trong ngực anh:

"Chỉ là đầu có chút choáng."

"Anh nói rồi tốt nhất vẫn là đừng mang thai, em khó chịu anh liền đau lòng, ngày mai không được đi công ty tìm anh, bằng không có biết bao nhiêu người nhìn em, có thể nhìn ra hoa luôn."

"Anh keo kiệt lên thật là đáng yêu."

Cậu cười rộ lên run run bả vai, cả người bị anh bế lên ở trong ngực.

Dáng người hai người chênh lệch có chút lớn cho nên dễ như trở bàn tay liền có thể bế lên nhưng cậu vẫn là không muốn bị mọi người nhìn chằm chằm, cảm giác quái quái.

Cậu nhẹ nhàng muốn chống cự:

"Thả em xuống dưới nha."

Một đại nam nhân luôn bị ôm làm cái gì.

"Như thế nào cảm giác lấy chút tin tức tố, người em đều nhẹ?"

"A? Như nào thế được."

Cậu có chút nghi hoặc, xoa bóp chính mặt mình.

"Gần đây ăn rất nhiều, béo lên rồi."

"Béo cái gì mà béo, em cái gì cũng kén ăn, nếu thật sự béo lên thì mới tốt."

Mãi cho đến hầm xe, bãi đỗ xe nào có người, vốn dĩ người ở bệnh viện cũng không phải rất nhiều.

Cậu ngáp một cái:

"Buồn ngủ, về nhà em muốn ăn kem, muốn ăn cái mấy ngày hôm trước kia......hương cam ăn rất ngon nga ~ em cùng bảo bảo đều rất thích ăn."

Bãi đỗ xe không có âm thanh gì, anh hôn hai cái:

"Thơm quá."

"Ưm, thơm sao."

Cậu ngẩng đầu nhìn anh, hơn nữa phồng phồng miệng, lập tức ngậm lấy bờ môi của anh.

"Muốn anh nếm thử nga ~"

Bãi đỗ xe yên tĩnh muốn chết, phảng phất ở đây thật trống trải, cho dù hai người làm cái gì thì âm thanh đều sẽ dần dần phóng lớn lên.

"Ưm ~"

"Tiểu yêu tinh, đừng câu dẫn anh."

Anh bất đắc dĩ, bị cậu hôn một cái có chút khó chịu. Thanh âm ngọt mềm giống như mật trong vại đã sớm được đậy kín nhưng vẫn tràn ra tới hương thơm ngọt ngào, làm người muốn ngừng mà không được. Hận không thể lập tức đi vào nếm.

Vẻ mặt cậu vô tội, cắn cắn môi, cả người bị đặt dựa lưng vào cửa xe, trong ánh mắt có chút mê ly:

"Em không có nha, đã lâu rồi anh cũng chưa cùng em làm...hôn hôn nhiều chút còn không được sao?"

"............"

Hầu kết lăn lộn, cảm giác được nội tâm có sợi tơ căng chặt lên. Anh mất tự nhiên nuốt nước miếng, anh thật là không có biện pháp, nội tâm thầm mắng một câu.

Sau khi Omega nhà anh mất trí nhớ về sau thì đặc biệt dính người, nói cái gì đều đặc biệt thẳng thắn.

"Em mới vừa lấy tin tức tố. Đừng nháo."

"Anh."

Cậu ngẩng đầu, hàm răng rất nhỏ cắn hầu kết run rẫy có chút nhẫn nhịn của anh.

"Em đây không có nháo, một hồi về nhà có thể ăn kem vị cam không?. Chỉ một chút thôi."

"Em ở chỗ này cùng anh cò kè mặc cả?"

Omega của anh thật là thông minh, đi học cũng có chỗ lợi, không bao giờ một cái kẹo que là có thể lừa bạn nhỏ đâu.

"Không được sao?"

Đáng thương vô cùng ánh mắt liên tục chớp chớp nhìn anh, đầu ngón tay ở ngực anh vẽ xoắn ốc:

"Em có thể vừa ăn kem vừa ăn kẹo que. Có được không?"

"......Biu Biu, em có biết em đang nói cái gì không."

Cái kẹo que này khẳng định không ngọt. Thời gian mang thai tin tức tố luôn làm dục vọng tăng nhiều một ít? Hay là như thế nào?

Dù sao hiện tại anh có chút nhịn không được, chính mình để ý cậu mang thai chịu không nổi, nhưng kia cũng không chịu nổi này Omega điên cuồng trêu chọc không dứt a.

"Ưm... Không được, đây là bãi đỗ xe, anh...anh làm gì vậy?"

Cậu có chút kinh ngạc muốn đẩy ra. Ai biết, anh trực tiếp ôm cậu, tới sau xe đem người nhét vào, hơn nữa trực tiếp áp xuống:

"Em nói xem?"

"Không được, đây là......ưm...... Đau."

"Hiện tại mới biết đau?. Em như thế nào không biết đau đau anh?"

Vừa rồi nói kẹo que, xem ra là muốn ăn trước tiên.

"Không phải nói đói bụng sao?. Mang em đi ăn đường."

"Ngô, về nhà......"

Cậu khẩn trương nhìn anh, nơi này là bãi đậu xe, cho dù hai người từ bãi đỗ xe đi vào bên trong xe, kia tất cả mọi người đều sẽ đến huống chi cửa sổ xe vẫn ở trạng thái nửa trong suốt.

Cậu nghĩ  ỷ vào chính mình hôm nay cho tin tức tố, hẳn là có thể ăn chút kem đi?. Chính là không đợi như thế nào đâu, cả người đã bị mang vào trong xe.

Giọng trầm thấp rất là bất mãn, mang theo chút bất đắc dĩ cùng lười biếng:

"Về nhà?. Chính là em vừa rồi không giống như là muốn về nhà."

Anh cảm thấy đây là thời điểm làm cậu một lần nữa hiểu rõ, đó chính là: Trêu chọc nam nhân hậu quả chính là phi thường nghiêm trọng.

Ngày thường đều thanh tỉnh khắc chế, đều là vì thân thể cậu, chính là hiện tại thì sao?. Anh rõ ràng đã dùng hết sự kiên nhẫn, trong đầu chỉ nghĩ đối với người trước mặt này tiến hành chiếm hữu, cũng không phải cái loại kịch liệt, mà là thanh tỉnh muốn cho cậu biết.

Chính mình cũng không phải Phật, không có tình cảm người, đã chịu trêu chọc cũng sẽ có cảm giác, nếu quá mức lớn, như vậy liền phải chịu trừng phạt.

"Anh, em sai rồi......ưm...... Không ăn, sẽ có người tới......"

Vốn đang muốn cự tuyệt, chính là cặp  bàn tay to kia giống như một cái đã có sinh mệnh, lặng yên thăm vào quần áo của cậu, vốn dĩ mang thai phải mặc quần áo rộng thùng thình cho nên muốn thăm dò đi vào phi thường dễ dàng.

Ánh mắt tràn ngập tình dục đánh giá ở cong lông mi cong dài mặt trên cậu, đối với cậu thì anh không có cách nào duy trì bình tĩnh.

"Ăn cái gì?"

"Không ăn......"

QAQ

"Bãi đỗ xe xảy ra chuyện gì, nơi này rất tốt, còn không bằng ở đây......"

"Có bảo bảo"

Cậu sợ anh thật sự làm, chỉ có thể lấy bảo bảo trong bụng làm tấm chắn. Cậu cảm thấy giữa chân cậu có cái đồ vật gì đó cộm cộm chọc vào rất là khó chịu.

"Thật là....."

Thật là không có cách nào làm người.

"Là cái gì nha?"

"Là khắc chế, đều không được."

"Ưm......"

Cậu thở thật mạnh hai hơi, muốn cự tuyệt, chính là một cái hôn đã làm cậu trời đất tối sầm, đối với hôn môi, cậu vẫn luôn đều không quá xuất sắc.

Có lẽ đã từng có tiến bộ, chính là một hồi mất trí nhớ, thật sự làm chính mình liên tiếp hôn đơn giản thế đều trở nên có chút vụng về, duỗi đầu lưỡi đôi khi sẽ quên hô hấp.

Vừa mới rút ra một ít, đối với tin tức tố Alpha, càng không có năng lực chống cự.

"Đừng, đừng cắn nha, về nhà, Venice sẽ hỏi."

Trên mặt xuất hiện màu hồng phấn, ngay cả ánh mắt đều là cái loại bị ức hiếp nhàn nhạt sương mù, phảng phất đang nói chính mình bị ức hiếp thế nào.

Môi nhẹ nhàng chu:

"Em chỉ đùa một chút, không phải thật sự muốn......"

"Nói giỡn?. Chính là cái này không buồn cười."

Omega mềm mại trên môi đều là hương thơm ngọt, bị hôn một cái, lại  tràn ngập chiếm hữu hôn, không cho phép có phản kháng.

Âm thanh anh khàn khàn rất rõ ràng, phảng phất chưa bao giờ hù dọa cậu nói, vào giờ phút này liền giống như muốn cậu.

Hầu kết rất nhỏ lăn lộn, giờ này khắc này, hai người cơ hồ là mặt dán mặt, thậm chí có thể nghe được tiết tấu tiếng hít thở của nhau, tư thế ái muội cùng đôi tay vói vào bụng cậu.

Đầu ngón tay ấm áp đụng vào da thịt, lại theo cái mông sờ xuống phía dưới.

Có thể ngửi được trên người một cổ hương sữa, câu hồn đoạt phách, ở đây liền yên tĩnh không người, tiếng hít thở ở bên tai chậm rãi phóng lớn.

"Bảo bối, em phóng tin tức tố, thơm quá......"

"Đừng cọ, cộm, không thoải mái."

END CHAP 170.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro