Chapter 153

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rất nhanh liền đến cuối năm, thời tiết hôm nay có chút  âm u,  trời loáng thoáng mưa nhưng cũng không ảnh hưởng đến cảm xúc phấn chấn sáng sớm của mọi người, lễ tân công ty cũng phi thường bận rộn.

Chuông điện thoại hết đợt này đến đợt khác vang lên, công ty mỗi năm đều sẽ tổ chức mấy hoạt động lớn như là liên hoan nhân viên trong công ty, công ty tiệc tối cùng tiệc tổng kết, vân vân.

Lần này mời rất nhiều người quan trọng trong giới tài chính bởi vì dự án bờ biển cuối năm sau, muốn hoàn toàn thì phải tiến vào buôn bán.

Các nhãn hiệu lần này đều tới tham dự, tự nhiên đều phải tham dự.

Vốn dĩ cậu cũng không cần ra mặt, bởi vì thi cuối kỳ kết thúc thì đã gần bắt đầu tiệc rượu, huống chi cái gì cũng không hiểu sợ làm anh mất mặt.

Nhưng thư ký Leo vẫn đúng giờ đến đón cậu, nói anh bảo cậu đi, cố ý bảo đầu bếp làm bánh kem mà cậu thích ăn.

Con trai được đưa đến nhà cũ, chú Dak giúp đỡ mấy ngày, hôm nay tiệc rượu nếu thuận lợi, chỉ sợ cũng phải đi thành phố Z một chuyến.

Vào trong xe, có không ít Alpha gần đây không có gần cậu nữa bởi vì trên người cậu mỗi ngày đều có một cổ hương tuyết tùng bao bọc hương sữa.

Người khác liền biết cậu là Omega đã được đánh dấu, không ít người buông xuống ý niệm, mỗi ngày nhìn siêu xe đón đưa, còn tưởng rằng cậu là được ai đó bao dưỡng.

"Anh Leo, chúng ta đi đâu vậy?"

Nhìn bên ngoài đường không giống như đi công ty.

Thư ký Leo nhìn kính:

"Sumettikul tổng nói người đi thay đồ trước, hôm nay có tiệc rượu tương đối quan trọng, phải mặc chính trang."

"Ồ."

Cậu cúi đầu nhìn nhìn chính mình:

"Tôi cũng mặc chính trang, hôm nay có bánh kem không?. Mấy ngày hôm trước tôi vẫn luôn nói muốn ăn bánh kem mousse, chỉ là anh ấy nói tôi gần nhất mập, không cho tôi ăn."

"Người....mập?"

Thư ký Leo lướt quá kính nhìn nhìn:

"Này cũng không có mập?"

Nếu nói cậu mập, vậy trên thế giới này sắp không có người gầy rồi.

Ngày thường cậu thích mặc áo tương đối rộng thùng thình, không thể nói là kiểu dáng đáng yêu nhưng mặc ở trên người cậu chính là rất dễ thương.

Gương mặt này với lại tây trang cũng vẫn là đáng yêu, lúc đi học đều là mặc đồ thoải mái.

Từ sau khi phát hiện có người theo đuổi cậu ở trong trường học mỗi ngày tần suất vận động càng ngày càng thường xuyên, đôi khi dấu ở trên cổ đều che không hết.

Nếu buổi tối cậu nói quá mệt mỏi, buổi sáng ngày hôm sau anh tuyệt đối  không làm cậu tỉnh.

Trong nhà có bảo bảo, không thể không có tiếng động, bằng không con trai đang học nói chuyện, nếu há miệng ngậm miệng học nói bậy thì phải làm sao ?

Gần đây anh phát hiện cậu không có tinh thần, vốn dĩ nỗ lực học giỏi, ngày thường đều sẽ học, làm đề đến khuya.

Đã lười biếng vài tuần, mệt nhọc, anh cảm thấy kì thi cuối kỳ chắc là áp lực quá lớn.

Biu Biu nói nhất định phải thi tốt, nói anh lúc đi họp phụ huynh sẽ được thầy giáo khen ngợi.

Đại học thì làm gì có họp phụ huynh.

Cho nên lúc ở trên giường, cậu đều là một lần liền mềm nhũn, thắt lưng không có sức, gần đây mặc quần jean có chút chậc, lúc cân thật sự nặng lên mấy cân.

Anh trêu ghẹo nói cậu mập có chút tốt, về sau mập thành một quả cầu nhỏ, như chiêu tài vậy.

"Chiêu tài?"

Thư ký Leo cười.

"Sang năm trung tâm thương mại mở, vậy có thể kiếm được, bao nhiêu người muốn vào hạng mục này nhưng đều không vào được."

"Dù sao chính là mập, một lát tôi nhất định phải khống chế một chút, không thể ăn quá nhiều, thật sự nhiều thịt, anh ấy nói tôi là áp lực kỳ thi cuối kỳ quá lớn."

Sờ sờ trên mặt hạ quyết tâm.

"Ai u, cậu thật sự không có mập, này nhiều lắm chỉ tính là bình thường thôi."

"Vậy sao?"

Cậu coi như là dỗ mình, sờ sờ bụng nhỏ.

"Gần nhất cảm giác trên eo đều có thịt, không có việc gì phải vận động."

Sờ sờ, này hình như lớn lên, cũng không biết có phải ngày hôm qua anh vào quá sâu không, làm cho cậu cảm thấy khoang sinh sản không quá thoải mái.

"Tôi không cảm thấy cậu mập, ngược lại đứa nhỏ Venice kia lớn nhanh."

"Đúng không?. Anh ấy cũng nói lớn nhanh, nói đều là do tôi đút sữa, hiện tại liền không cho tôi đút, nói con trai không thể mập, gần đây tôi thấy bảo bảo đã mọc răng không có việc gì liền muốn nỗ lực nói chuyện."

"Khụ khụ......"

Thư ký Leo hơi hơi mỉm cười, có chút xấu hổ, chuyện đút sữa này không cần thiết nói ra..... Bằng không để tổng tài biết biết, chính mình lại không được ăn quả ngon gì.

Bên trong có Stylist, trang phục cũng đã chuẩn bị tốt, đều là dựa vào số đo của Biu Biu mà chọn lựa.

"Chỗ eo này có chút chật, có thể nới lỏng một chút không ?"

Cậu sờ sờ bụng nhỏ, cảm thấy có chút đói.

"Bằng không ăn hai cái bánh sẽ chật."

"Đương nhiên có thể."

Thư ký Leo đi qua hỗ trợ, tháo thắt lưng ra một bậc. Bởi vì tất cả đều được điều chỉnh.

Không đến hai giờ liền đến tiệc rượu.

Không ít người đều đã ngồi xuống, năm rồi công ty cũng sẽ tìm một số địa điểm lớn chính thức tổ chức hoạt động nhưng năm nay dứt khoát liền trực tiếp ở vùng ngoại thành mua một khách sạn.

Cậu đối với tài sản gì đó đều không rõ, cũng không rõ trên thương trường  nên làm cái gì, ngày thường cũng chỉ biết anh rất bận.

Cảm thấy kiếm tiền nhất định rất khó, không biết ông xã nhà mình cậu mỗi ngày có thể kiếm được bao nhiêu tiền, khi cậu đến bị câu lạc bộ xa hoa này làm chấn động.

Phảng phất chính là đình viện hoàng thất, lại có bảy tám biệt thự đơn hình thành sân, đình, hành lang ngọc thạch.

Này chỉ là một trong những sản nghiệp của Sumettikul thị thôi.

Nơi này chỉ mở cho hội viên, phí cao không nói, cho dù là đặt trước cũng tốn mấy tháng, lần này mời không chỉ có giới tài chính- bàn tay khổng lồ, còn có các nhân vật lớn trong giới chính trị.

Anh để cậu đến, chính là muốn dẫn cậu đi làm quen.

Lúc cậu tới đã có không ít người đều ở đây tiếp tục nói chuyện phiếm, anh cùng vài người đang ở bên kia.

"Anh ~"

Cậu đi qua, chọc chọc phía sau lưng anh.

"Vị này......"

Anh thuận thế ôm cậu lại:

"Xin lỗi không tiếp được."

"Sao lại nhiều người như vậy, em tới nơi này có phải không tốt lắm?"

"Có cái gì không tốt."

Anh đánh giá cậu một chút.

"Quả nhiên không quá hợp âu phục ."

Cậu cho anh xem ở bên trong.

"............"

Anh nhanh chóng chặn lại:

"Đừng cho người khác xem, hôm nay thi cuối kỳ như thế nào?"

"Em cảm thấy đặc biệt tốt"

Cậu cảm thấy đặc biệt tự hào, hai người ở một bên lặng lẽ nói, sẽ có người ghé mắt lại đây xem.

Cậu có chút khó hiểu, ngày thường cũng không mang theo cậu tham gia loại rượu này nha?. Như thế nào hôm nay còn bắt cậu đến.

"Hôm nay phải ở đây cả đêm, trên lầu mới có thêm mấy phòng giường nước, Jeff nói đặc biệt tốt, muốn cùng em thử xem."

Anh cười cười, tự nhiên ôm lấy eo cậu, hôn vành tai:

"Hôm nay có muốn làm thư ký nhỏ của anh không...hửm?"

"Anh"

Vừa nghe cái gì giường nước. Cậu liền xù lông, đối với loại đồ vật này hiện tại thật là có chút bất đắc dĩ.

Anh không có việc gì liền mua cho cậu loại y phục, đồ chơi, cái gì mà tăng tình cảm, trên thực tế chính là ức hiếp cậu.

Anh cắn vành tai cậu:

"Đi thôi, thư ký nhỏ, hôm nay em làm tâm điểm"

"Ưm, đừng hôn, nhiều người nhìn."

"Thật là mập, một hồi ăn nhiều một chút."

Tay anh ở trên eo cậu sờ sờ, cảm thấy gần đây bụng cậu lớn hơn một chút.

Ngày thường anh thích sờ eo cậu cho nên có gì thay đổi anh cũng có thể cảm giác được.

Nịnh hót một hồi, anh kéo cậu đến trước mặt mọi người giới thiệu:

"Đây là thư ký của tôi mới tới, hôm nay em ấy bồi tôi."

"Ai u, thư ký này của Sumettikul tổng, lớn lên thật thu hút?"

"Chậc chậc chậc, Sumettikul tổng cũng biết hưởng thụ quá, thư ký nhỏ tuấn tú như thế, sao lại tới trễ vậy?"

Trong đó có một người hỏi:

"Tới trễ thì phải phạt rượu."

"Hôm nay tôi thi cuối kỳ......"

"............"

Không khí yên tĩnh hai giây, mọi người sửng sốt.

Cái gì, thi cuối kỳ?

Có một người hỏi:

"Thi kế toán hay là...giấy chứng nhận?"

"Không phải, chính là...thi cuối kỳ nha."

Cậu phồng phồng miệng, tránh ở sau anh chớp chớp mắt.

Anh cười một chút:

"Đại học năm nhất, thi cuối kỳ."

"......"

Đại học năm nhất?

"Ha ha ha, Sumettikul tổng...... Này này này, này là....thuê trước?"

Vài người không biết nói cái gì mới tốt, xấu hổ nhìn nhau cười rộ lên.

"Ừ, năng lực nghiệp vụ rất xuất sắc, rất có năng lực, tôi rất thích."

Anh nâng ly rượu lên chạm một chút, nhấp một ngụm.

"Vừa rồi nói đến chỗ nào rồi?"

"Anh, em nên làm gì đây?"

"Em có thể ở đây cùng anh, cũng có thể qua bên kia ăn bánh, chính mình chọn."

"Em có thể vừa ăn vừa nghe không?"

Anh nghĩ nghĩ:

"Cũng được."

END CHAP 153.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro