Chapter 140

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật là đau đầu muốn chết, giờ khắc này anh nhìn bạn nhỏ đứng ở trước gương.

Sáng sớm chơi kích thích làm như thế thật sự tốt sao?

Anh vững vàng nói:

"Bảo bối mặc cái này đẹp, lại đây ngồi."

Cậu liếc anh một cái, sao anh có thể mới sáng sớm liền chơi cắm trại dã ngoại, dựng lều muốn làm cái gì chứ?

"Vì sao?. Em mới không cần, bằng không một lát không thể cùng bảo bảo chơi trò chơi, ngày hôm qua bảo bảo đã gật đầu lắc đầu, rất đáng yêu có phải không?. Đúng rồi anh, anh xem em mặc như thế nào?. Có hợp không?."

"Ừ ừ."

Anh nhìn cậu.

"Hợp, đặc biệt hợp để đi ngủ."

Vừa quay đầu thấy anh nhà nhìn dáng vẻ của cậu ánh mắt anh thẳng tắp, so với mấy ngày hôm trước lúc đút sữa còn hơn nữa.

Cậu bĩu môi, rất là không phục. Bộ quần áo này có cái gì mê hoặc. Này rõ ràng là quần áo chị Hana gửi đến đây để cậu thuận tiện đút sữa. Sao đầu óc anh lại toàn là mấy chuyện.....

Cậu cũng không phải không muốn làm, chỉ là mỗi lần đều bị ai kia ức hiếp cho nên mới không phục, khăn trải giường làm một lần liền ướt, sau đó buổi trưa dậy không nổi liền không thể ôm bảo bảo.

Nhìn gương soi tới soi lui, không quá vừa lòng, vẫn là cảm thấy nút thắt ở mặt sau không thoải mái:

"Anh, anh giúp em thắt lại phía sau một chút có được không?"

Anh nuốt nuốt nước miếng:

"Được"

Trên người cậu mặc quần áo dùng để thuận tiện cho con bú sữa, thời gian này cần lượng sữa khá nhiều, mỗi ngày bảo bảo uống không đủ, buổi tối còn bị anh chơi lưu manh cho nên có bao nhiêu cũng không đủ, buổi sáng chỗ ngực đều trướng trướng.

Đặc biệt là sau khi cho bảo bảo bú liền có chút sưng, anh lại ức hiếp cậu, lại càng không có, chạm vào liền đau.

Sưng có chút giống quả anh đào nhỏ, hồng hồng, ăn đặc biệt ngon.

Mỗi ngày sữa đều bị uống sạch sẽ, một chút cũng không có dư lại, khi mặc quần áo, vải dệt luôn cọ đến.

Cậu có chút tràn sữa, đôi khi ở trong lòng ngực anh đọc sách, bàn tay anh không thành thật vói vào xoa xoa liền có sữa chảy ra.

Luôn có thể cọ làm quần áo ướt. Sau đó......Sau đó sẽ ở trong thư phòng làm chuyện không phù hợp với trẻ em.

Thật sự không được cho nên cố ý ở bệnh viện hỏi Hana quần áo chuyên dụng cho nam khi cho con bú, đặc biệt chuyên nghiệp.

Chỉ là loại áo ngực của phụ nữa bởi vì ngực nam nhân không có phồng lên cho nên không có đế, càng giống với áo ba lỗ.

Vẫn là loại vận động, chỉ có vải ở một vài chỗ, còn chỗ khác đều là lưới ren, tương đối thông khí, chủ yếu là không để cọ sữa, có thể phòng ngừa tràn sữa.

Quần áo và đồ chơi kia mặt ngoài đứng đắn, có tên của bệnh viện, trên thực tế cái này nội y tình thú có cái gì khác nhau.

Còn không phải là áo nhỏ lưới ren sao?

Ánh mắt anh nhìn thẳng:

"Bảo bối, sao em không mua màu đen?"

Anh đi qua phía sau thắt nút, cậu với không tới chỉ có thể buộc nút trong nhất, vẫn là có chút lớn, nên nhỏ một chút, cậu mặc đồ này nên không thể chạy loạn.

Cậu mặc đứng ở trước gương soi tới soi lui, vẫn cảm thấy bộ quần áo này là lạ.

Dáng người khôi phục không tồi, đặc biệt là thường xuyên vận động ở trên giường, dần dần cũng bắt đầu lấy lại.

Anh chậm rãi dựa lại, từ sau lưng ôm lấy eo cậu, ngẩng đầu ở trong gương cùng cậu đối mắt:

"Bảo bối mặc cái gì cũng đều đẹp."

"Ưm... Thật sao?. Nhưng mà hôm qua anh vừa mới làm, hôm nay buông tha cho em đi......"

Cậu chuyên tâm nhìn trong gương, duỗi tay muốn sờ phía sau lưng:

"Chỗ này buộc chặt một chút."

Giọng điệu tràn ngập mị hoặc làm anh trực tiếp khiêng cậu lên ném ở trên giường:

"Đêm qua em còn không biết xấu hổ nói?. Anh còn không có ra em liền đi ôm con trai, nhiều lúc anh không tồn tại có phải không?"

"Anh, ha ha ha ha anh đừng cào em, ai nha đừng cởi đừng cởi, em......"

Cậu ngăn không muốn cởi ra, thật vất vả mặc vào.

Đây là quần áo đàng hoàn sao tới trong mắt anh liền thay đổi?

Anh xoay người trực tiếp khóa ngồi ở trên người cậu cho người ta áp không thể động đậy:

"Sáng sớm em mặc đồ này còn nói không phải là cố ý?. Lưới ren?"

"Em xảy ra chuyện gì?. Đây không phải là áo ngực bình thường sao?"

"Bình thường?"

Nơi nào bình thường nhìn cậu giống như quần mặc áo ren trong suốt , chẳng qua là che hai nơi mẫn cảm kia mà thôi.

Đây là đồ tuổi này cậu nên mặc sao!!

Dáng người cậu khôi phục rất tốt, vốn dĩ eo đau hiện tại nằm ở trên giường, vẫn là thành quả vận động hai ngày này, có tuyến nhân ngư theo eo thẳng xuống phía dưới.

Tuy rằng không có tập thể hình cơ bắp như anh nhưng cũng rất tinh tế xinh đẹp, rất phù hợp với bộ dáng đứa nhỏ.

Hai chân cũng dài, còn trắng, anh luôn thích sờ, trong nhà giống như một đứa nhỏ xinh đẹp, mỗi ngày đều yêu thích không buông tay, xoa bóp mặt hôn một hôn.

Bám vào người có chút bá đạo hôn lên môi cậu, nơi đó của cậu dụ hoặc như vậy.

Mỗi lần cậu bị hôn eo liền mềm không thành bộ dáng, rầm rì một tiếng:

"Anh, eo em còn đau ~"

"Eo bị đau mà em còn sáng sớm mặc loại đồ này?"

Anh cắn vành tai cậu hỏi.

Trở tay đi vào trực tiếp ôm lấy eo cậu, nhìn đôi mắt trong trẻo của cậu, trên người còn phát ra một cổ nhàn nhạt hương sữa, làm nũng đều là mềm.

Ánh mắt liếc mắt đưa tình:

"Bảo bối, anh cứng, làm sao bây giờ?"

Cọ cọ chân, lôi kéo tay cậu sờ đi xuống chứng minh anh không có nói dối:

"Đêm qua anh chính là phòng không gối chiếc, em không nghĩ đến muốn đền bù cho anh sao?. Bằng không anh chính là muốn ghen tị."

Cậu vuốt ve, sắc mặt đỏ lên một mảnh:

"Kia, kia cũng là bảo bảo của anh nha......"

Anh không phục:

"Em cũng là bảo bảo của anh cho nên anh rất muốn ở cùng em. Ngày hôm qua em nửa đêm bỏ anh lại, anh không có làm tới, em muốn bồi thường cho anh, phải bồi thường thật tốt cho anh."

"Em... Đó là bảo bảo nửa đêm khóc....."

Cậu có chút tủi thân, rõ ràng ngày hôm qua đã làm có được không. Chỉ là nửa đường bảo bảo khóc, cậu liền vội vàng mặc quần áo đi xem bảo bảo.

Dứt khoát quên ông xã ở trên giường, dẫn tới anh bị bỏ quên, vốn tưởng rằng một lát cậu sẽ trở về, ai biết được đợi nửa ngày, ở trong lòng đều niệm vài lần thanh tâm chú.

Chờ đến khi anh đi tìm cậu thì cậu đã dứt khoát ôm con trai ở trong phòng trẻ con ngủ rồi.

Cũng không phải là muốn làm Sumettikul tổng tức điên?

Làm một nửa còn có thể để người chạy, này thật là một người nam nhân bi ai, quả nhiên có bảo bảo, thế giới hai người liền biến thành ba người, cho nên anh phải tiếp thu thêm một nam nhân xuất hiện làm phân đi tầm mắt của cậu.

Vẫn là nhanh chóng coi trọng. Bằng không chỉ sợ phải lập tức thật sự bị đoạt đi rồi, anh đè nặng người, ở phía sau tay hướng về phía trước muốn cởi nút thắt:

"Này cởi như thế nào."

"Không biết, em mới không nói cho anh đâu."

Thật là, anh loại đại nam nhân cáu kỉnh cũng có, làm cho cậu phân vân, chưa từng có người nói cho cậu, làm ba ba lại khó như thế.

"Anh."

"Hôn anh cũng vô dụng, em muốn dỗ anh cũng không tốt, bảo bối em rất nguy hiểm."

Cậu chơi xấu, chạy nhanh ôm anh làm nũng:

"Muốn hôn hôn, hôn anh nhiều thêm mấy cái liền không tức giận có được không ~~"

Cậu ôm cổ hôn hơn nửa ngày, anh cũng là đau lòng cậu chiếu cố bảo bảo cả đêm, không biết làm như thế nào.

Nhưng vẫn là ấn người cậu cọ xát hơn nửa ngày, làm trên người cậu đều là mồ hôi nhỏ giọt, cậu mới hiểu được đùi mình vì sao luôn hồng, thì ra đều là có nguyên do.

Nghẹn đỏ mặt, cậu phát hiện gần đây anh càng ngày càng quá mức, ỷ vào cậu dễ nói chuyện nên luôn ức hiếp cậu, bắt cậu chơi đồ chơi, hiện tại còn muốn cậu mặc loại này liền chuẩn bị mua váy.

"Em là nam nhân, nam nhân sao có thể mặc váy."

Cậu tỏ vẻ không phục, nhìn anh ở trên điện thoại lựa mấy cái váy hồng hồng.

So với con trai mặc còn đáng yêu hơn, nam nhân sao có thể mặc thành như vậy?

"Đương nhiên không thể mặc đi ra ngoài cho người khác xem, chỉ có thể cho anh xem, ai nói nam nhân không thể mặc váy. Anh nói có thể, chính là có thể."

Bàn tay to của anh nhéo ngực cậu thị uy, mạnh mẽ xoa xoa, có chút mềm mại.

"Anh chơi lưu manh"

Cậu cọ cọ ngực anh, muốn bắt tay anh từ trong quần áo cậu lấy ra:

"Ngực đều bị anh nhéo hỏng rồi."

Sữa mỗi ngày đều bị uống sạch cho nên sữa mỗi ngày cũng sinh sản ra nhiều một chút, ngực cũng dần dần mềm, sờ lên giống như mông nhỏ, cảm giác không tồi.

Sờ soạng nửa ngày, một chút ướt cũng không có:

"Buổi sáng lại bị đứa nhỏ kia đoạt đi rồi, em muốn cho anh đói chết sao?."

"Xảy ra chuyện gì vậy, anh xem mông em đều đỏ rồi."

Cậu đứng lên lại bị anh kéo về trong lòng ngực.

Trên đùi còn chưa có lau:

"Em vào phòng vệ sinh một chút."

"Đi cái gì, để anh ôm một hồi bằng không em ra khỏi phòng này thì lại đổi thành còn trai."

"Bảo bảo là con của em và anh, anh sao lại keo kiệt như vậy, anh có em nhưng bảo bảo lại không có người chơi cùng, bằng không chúng ta lại sinh thêm bảo bảo đi, không phải anh thích con gái sao."

Cậu vươn đầu ngón tay chọc chóp mũi anh muốn thương lượng.

Mấy ngày nay tuy làm nhưng mỗi lần làm anh đều không vào bên trong khoang sinh sản mà chỉ là ở bên ngoài cọ xát, sau đó rút ra, làm ở giữa chân cậu.

END CHAP 140.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro