Chapter 109

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bệnh viện ngày thường không có việc gì đều để thực tập sinh luyện tập thủ pháp là đều bình thường, cũng chỉ là ngẫu nhiên, nhìn Omega nhà ai  dễ nói chuyện một chút, để cho thực tập tiêm.

Build tuy nhìn dễ nói chuyện nhưng Alpha nhà cậu thì lại khác.

Hana chủ nhiệm hôm nay không dặn dò một tiếng, thế nhưng đem chủ ý đánh tới tiểu bảo bối trong tay Bible Sumettikul anh, chỉ cảm thấy đau đầu, thực tập sinh chỉ sợ là muốn kết thúc sớm sự nghiệp bệnh viện của cô rồi.

Bước chân vội vàng đi vào, cậu đang nâng tay khóc, bên cạnh tiểu hộ sĩ mặc đồ trắng sắc mặt cũng có chút xấu hổ, bản thân run tay như nào còn khóc thành như vậy.

Vốn dĩ rút máu tuyến thể liền đau, không thể tiêm thuốc tê, bằng không sẽ ảnh hưởng đến kết quả.

"Làm gì thế."

Anh đi vào liền thấy cậu ngồi ở trên giường bệnh che sau cổ khóc.

"Anh...hu......"

Cậu rầm rì một chút, từ trên giường nhảy xuống, vội vàng nhào vào lòng anh ôm ấp.

"Đau quá."

Ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua, mấy người trong phòng cũng không dám nói, Alpha cao 1m9, thân hình cao lớn,  thoạt nhìn không dễ chọc, híp mắt nhìn hai người trong phòng.

Một tiểu hộ sĩ trong tay cầm ống tiêm, ngực còn treo thẻ thực tập, còn có một người ngồi ở trước máy tính xem số liệu.

"Này...... Alpha không thể vào, anh......"

"Có gì mà tôi không thể vào."

Ít nhất anh không có trực tiếp phát hoả, mà cúi đầu nhìn thoáng qua người trong lòng ngực.

Cánh tay rút máu, dù sao tăm bông cũng không đè lại, đã có chút máu, sau cổ tuyến thể cũng có thể nhìn đến cọ ra máu.

Tuyến thể là nơi yếu ớt nhất, ngày thường cắn một cái rót pheromone vào đều sẽ đau một lát lâu, huống chi là lấy tiêm dài đâm vào.

Anh sờ sờ phía sau lưng, giọng điệu vô cùng nghiêm túc.

"Bệnh viện các người chính là làm việc như vậy ?"

"Hiểu lầm, hiểu lầm."

Hana đi vào giảng hòa, này đi cũng quá nhanh, thiếu chút nữa cô không đuổi kịp.

Trong phòng đều là mùi sữa, cô nhanh chóng đóng cửa lại, từ trong ngăn kéo tìm thuốc ức chế tiêm cho bản thân trước, nữ Alpha ngửi mùi này cũng không dễ khống chế..

"Đừng....đừng nóng giận nha đại ca, tiểu Lưu, chuyện như thế nào?. Còn không nhanh xin lỗi."

"Xin lỗi, thật xin lỗi, là tôi không cẩn thận."

Tiểu Lưu còn muốn nói chuyện như bình thường, nói là người này tự mình lộn xộn nhưng Hana chủ nhiệm đều đã mở miệng, sao có thể không nghe.

Khom lưng nói lời xin lỗi, anh cũng không rảnh lo xin lỗi hay không xin lỗi, Omega trong lòng ngực đau, la hét nói không cần cái này quá đau.

Liền không muốn tiêm, kim dài như thế nhìn cũng rất dọa người, tiểu hộ sĩ cũng là luyện tập, ở trên cánh tay lúc rút máu liền có chút đau, cậu không có lên tiếng.

Chính là lúc rút ở tuyến thể cậu trốn  một chút. Tiểu hộ sĩ nhanh chóng đem cậu túm trở về không cho cậu né tránh, qua lại một hồi, cậu đau một chút liền khóc.

Bảo bối mang thai nhà ai mà không phải để trong bàn tay nâng niu, sao có thể nhịn loại chuyện này chứ.

Anh rõ ràng chính là tức giận rồi lại nghĩ đây không phải thời điểm đi phát hỏa, dỗ cậu một hồi lâu.

"Bệnh viện này của cô không muốn mở nửa sao?"

"........Tôi tự mình làm được không?. Tôi tự mình làm."

Hana sao có thể chọc đến vị đại gia này được, số cô thật là khổ quá mà.

"Anh có thể không làm cái này không, đau quá nha."

Cậu chu chu miệng, thử làm nũng chạy thoát một chút, cuối cùng vẫn là không có tác dụng gì quá lớn, đây là kiểm tra định kỳ rất quan trọng, cuối cùng vẫn là anh ôm cậu dỗ dành.

Nhìn kim tiêm như vậy đâm vào tuyến thể, cậu đau lòng muốn chết, Omega trong lòng ngực càng đau bắt lấy góc áo không chịu buông ra.

"Anh không thích em nữa sao."

Ngoài trừ lúc anh dỗ cậu thì sắc mặt tốt còn lại đều là sắc mặt như than đá nhìn mấy tiểu hộ sĩ.

Anh thật sự không nỡ làm đau cậu, hiện tại lại không giống nhau, hiện tại lại ôm cậu để cho người khác tiêm cậu.

Tức giận khóc nửa ngày, anh dỗ thế nào cũng không tốt lên, bản thân cũng  không nói lời nào, chỉ là rớt nước mắt, trong miệng nhét một viên kẹo sữa, rớt nước mắt.

"Đừng khóc có được không?. Một hồi về nhà muốn ăn cái gì?. Vỏ trái cây... Anh bảo chú Dak làm nhiều chút cho em. Hôm nay không uống thuốc có được không?"

Cậu chu chu miệng.

"Không cần, anh chính là không thích em cùng bảo bảo."

"Sao lại như vậy rồi, chỉ là kiểm tra  mới biết được bảo bảo trong bụng có khỏe mạnh không, em nói cái gì anh đều đáp ứng em, không khóc được không?. Đừng nóng giận."

Anh ngồi xổm bên người cậu chờ kết quả kiểm tra, Hana cảm thấy hình ảnh quá đẹp không dám xem, nhấp môi.

"Các người tiếp tục."

Ai làm khóc ai tới dỗ.

"Không phải Omega của tôi."

Cô nghẹn cười.

"Hu... Em muốn uống nước giặt quần áo vị hoa nhài, TV chiếu thoạt nhìn uống rất ngon......"

( Ủa con uống gì hông uống đòi uống nước giặc quần áo là seo 🥲)

"Không được."

"Hu....."

Này là vấn đề nguyên tắc, có lầm hay không vậy anh thiếu chút nữa hoá đá tại chỗ.

Hiện tại không phải cậu ăn cơm mà là  biến thành dỗ cậu không thể ăn đồ vật, anh rốt cuộc cũng ý thức được vấn đề nghiêm trọng.

Nếu không tùy thời tùy chỗ ở bên cạnh cậu chỉ sợ sẽ thật sự xảy ra chuyện.

Mỗi ngày khẩu vị của cậu đều thay đổi, ngửi hương sữa bò liền cảm thấy buồn nôn, một thời gian trước mưa, cậu ngửi thấy mùi sau cơn mưa liền muốn nếm thử đất trong hoa viên, hiện tại thích ăn vỏ trái cây đều là bình thường, đêm qua nhìn trong TV  nước giặt quần áo hoa nhài......

Màu xanh, còn có thể tạo ra bong bóng siêu to, cậu liền nuốt nước miếng, muốn nếm thử có ngọt không, chỉ là phòng giặc trong nhà cậu không rõ lắm, cũng không biết nước giặt quần áo đặt ở nơi nào.

Cho nên bởi vì ý kiến không thống nhất, cậu tủi thân lại muốn khóc, vuốt bụng nhỏ liền nói anh không yêu cậu.

Không vui một hồi lâu, cũng chỉ có thể thành thành thật thật bị đút một viên đường trái cây, bĩu môi ngồi ở trong lòng ngực anh nghiêm túc nghe lời dặn của bác sĩ.

Tuy rằng tiêm đau nhưng kết quả vẫn là rất mau liền có, thai nhi khỏe mạnh, có chút suy dinh dưỡng, thoạt nhìn là kén ăn.

"Cậu xem đi, pheromone của Build không ổn định, hai người lúc làm, có phải Build luôn phóng loạn pheromone không?. Lần sau khi làm cho Build mang một miếng dán ức chế không dị ứng, đừng làm cho pheromone loạn."

Hana chỉ vào sự thay đổi trên phiếu kiểm tra, có điểm gập ghềnh, người bình thường xem không rõ, càng như là điện tâm đồ.

"Nhìn đến hai tuyến này không có, cao chính là pheromone của cậu, thấp một chút chính là Build, pheromone của Alpha rất sung túc nhưng pheromone của Omega cung ứng không đủ."

Nói ngắn gọn chính là tuyến thể của cậu không đủ ổn định, anh không có việc gì thì đừng không làm cậu, mỗi ngày thiếu vài lần, bằng không Omega mỗi ngày phóng thích pheromone thỏa mãn anh, không có pheromone thỏa mãn tiểu bảo bảo.

"Có nghe hay không, bạn nhỏ cũng phải học cách nói không, đối với thế lực ác phải học được cách cự tuyệt, biết không?"

Hana trong tay lại lột ra một viên kẹo đào đưa cho cậu.

Khuôn mặt cậu ửng đỏ, hai mắt đẫm lệ mông lung, do dự không biết nên hay không nên tiếp.

"Ngươi nói ai thế lực ác."

"Chúng ta không đội trời chung với thế lực ác, hiện tại là xã hội bằng đẳng, cưỡng bách không thể thực hiện, chính ngươi hỏi một chút, lúc cậu làm Build có đau hay không?"

".................."

"Nói thật nha, tôi cũng không tin Omega lúc mang thai làm khoang sinh sản không đau."

"......... Chỉ có ngươi nói nhiều."

Hana là không quá tình nguyện, nhưng là cũng không có quan hệ gì quá lớn, hàn huyên một hồi liền kê một chút thuốc, hơn nữa hiện tại tháng càng lớn, còn đề cử anh học một khóa trực tuyến, chính là học tập mát xa.

Bụng nổi lên eo khi ngủ sẽ đau không yên, vẫn là có thể dùng đến.

"Anh, em đói bụng."

"Ăn cái có thể ăn, anh tuyệt đối thỏa mãn em."

Cậu nghĩ nghĩ.

"Bánh hoa có mùi sầu riêng được không?"

"............"

Anh muốn nói lại thôi.

"............"

Thở dài, vừa mới chuẩn bị nói, trên tay bị cậu nắm cánh tay quơ quơ, ngẩng đầu vẻ mặt chờ mong nhìn anh, phảng phất đang nói, cậu yêu cầu rất hợp lý.

"Anh có thể cự tuyệt không?"

"Hu....."

"Anh nghĩ biện pháp."

Anh không có biện pháp, chiến thuật luôn dài dòng vẫn là muốn lợi dụng một chút.

Cậu vừa nghe liền vui vẻ không ít, nắm tay anh nhảy nhảy.

"Đừng nhảy loạn."

"Dạ ~~~"

"Tuyến thể còn đau không, anh xem."

Hai người một đường xuống hầm xe , thừa dịp không ai muốn xem tuyến thể của cậu.

Vừa rồi dán ức chế, hiện tại hẳn là đã không chảy máu, chỉ có thể mơ hồ nhìn đến chỗ bị kim tiêm, còn có chút máu, phỏng chừng ngày mai sẽ bầm.

Vừa chạm vào cậu liền rụt cổ né tránh

"Có đau một chút."

Đau lòng thổi hai, nhẹ nhàng hôn lên cổ.

"Chịu khổ rồi."

"Anh nói cái gì, cùng bảo bảo sao lại nói chịu khổ nha ~"

Hana đưa ra lời dặn quan trọng nhất , chính là tháng này tận lực có thể nhịn xuống đừng làm là được, pheromone khống chế một chút.

Thật ra anh đã từng đối với sự nhẫn nhịn của bản thân vẫn là rất có tự tin, chính là từ khi kết hôn anh liền không tự tin.

Nam nhân đôi khi không tự tin không phải là điều tốt.

Ví dụ như, mang theo cậu về nhà anh còn đang suy nghĩ biện pháp như thế nào biến ra bánh hoa có hương sầu riêng.

Lúc anh tắm thì cậu gõ cửa đi vào,  một cái đầu thò vào thăm dò, nửa người trên cũng trơn bóng, có thể mơ hồ nhìn đến bụng nhỏ phồng lên.

"Xảy ra chuyện gì? Muốn cùng nhau tắm?"

Anh nhướng mày, cũng chỉ là chọc cậu thôi.

Cậu lắc đầu.

"Anh, em không muốn uống nước giặt quần áo, em muốn uống cái này."

"............"

Cậu vươn đầu ngón tay chỉ vào chỗ nào đó.

"Đột nhiên rất muốn ăn."

"............"

Anh nghe thấy một tiếng bang, sợ dây căng thẳng trong lòng đứt một cách dứt khoát.

END CHAP 109.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro