Chương 40: Thẩm tổng thật tuyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A! Dân Sinh đau quá !"

"không sao ! Lần đầu tiên đều đau, cắm vào thao em mấy lần liền thoải mái"
Nam căn cương cứng ở trong cửa huyệt khô khốc bồi hồi, bỗng nhiên cắm đi vào, quả thực đẩy kiều nộn ra.

Giống như vật cứng đâm vào âm huyệt, sắc mặt Thẩm Mộng Dao lập tức trắng bệch, mồ hôi lạnh ứa ra, cảm giác nơi riêng tư đau rát.

"Không được, thật đau quá, anh mau đi ra !" Thẩm Mộng Dao chịu không được theo bản năng phản kháng, ai ngờ Trương Dân Sinh không quan tâm, lại dùng sức đâm một cái.

"Cắm, cắm xuống liền tốt a? Đừng nhúc nhích để anh thao em !"

"A!"

Tên đàn ông không cam lòng đâm vào, thế nhưng Thẩm Mộng Dao chỉ cảm thấy đau nhức. Dường như đang bị lăng trì, âm huyệt không đủ ướt át bị thô lỗ xé rách, máu từ hoa khẩu chảy xuống. Cảm giác liền giống như bị cưỡng gian, Thẩm Mộng Dao rốt cuộc chịu không được, một bạt tay đánh lên mặt vị hôn phu của mình, ra sức đẩy hắn ra.

Thô vật nháy mắt mềm nhũn, từ bên trong mật huyệt trượt ra mang theo đau đến chảy nước mắt, giống như là có đá sỏi ma sát thịt mềm.
Đau đến tê tâm phế liệt.

"A !" Thẩm Mộng Dao kinh hô một tiếng, ngồi dậy,

"Thẩm Mộng Dao!"

Viên Nhất Kỳ bị nàng giật nảy mình, lập tức ngồi dậy theo, kéo chăn mềm, đem Thẩm Mộng Dao toàn thân phát run bao lấy.

"Có phải thấy ác mộng không ?" cô tranh thủ thời gian ôm Thẩm Mộng Dao : " không có chuyện gì, không có chuyện gì, đều qua rồi, có em ở đây"

Đau lòng hôn hôn bé mèo con trong ngực, Viên Nhất Kỳ trầm thấp ở bên tai nàng thì thầm, nhiều lần an ủi Thẩm Mộng Dao đừng sợ. Ôn nhu ngâm ngâm nói nhỏ, thân thể Viên Nhất Kỳ ấm áp rốt cuộc có thể khiến Thẩm Mộng Dao thở hổn hển bình ổn lại. Không còn run rẩy như vậy, Thẩm Mộng Dao hít một hơi sâu, hình tượng lúng túng mà nàng chán ghét ở trong mộng lại hiện lên, nàng mềm yếu cuộn mình. Một bé mèo con bị thương, Viên Nhất Kỳ đau lòng, không khỏi hôn lỗ tai nàng, an ủi: " không có việc gì"

Phim sớm ở thời điểm hai người ôm nhau ngủ chiếu xong, hình chiếu tự động tắt, giờ phút này ở trong phòng một màu đen kịt. Bóng tối đặc biệt khiến người yếu ớt, khóe mắt Thẩm Mộng Dao bỗng nhiên ẩm ướt, hai giọt nước mắt im lặng rơi xuống. Viên Nhất Kỳ phát giác được người trong ngực kiềm chế nghẹn ngào, trong lòng mặc dù vạn phần đau lòng, lại cũng chỉ làm như không biết, yên lặng làm bạn. Một lát, Thẩm Mộng Dao tựa hồ tốt một chút, bận bịu lau nước mắt.

"Thật xin lỗi... " nàng chật vật che giấu "Tôi, tôi vừa mới nhớ tới chuyện công việc"

"Ừm" Viên Nhất Kỳ quan tâm cũng không vạch trần, ngược lại thuận theo nàng hỏi "Thẩm Tổng có thể cùng ta nói về công việc quan hệ công chúng không ?"

"A?"

"Chính là làm sao quan hệ công chúng a" ngữ khí Viên Nhất Kỳ rất nhẹ nhàng " gần đây đều phổ biến trên phim ? mà diễn xuất cũng là một dạng quan hệ công chúng a"

"Phốc ..."

Chú ý của Thẩm Mộng Dao quả nhiên bị phân tán, lập tức cũng thuận theo Viên Nhất Kỳ nói sang chuyện khác.

"Cô thật đúng là tin tưởng vào phim truyền hình nội địa hả?"

"Ây..."

Xác thực không quá tin tưởng, Viên Nhất Kỳ nghĩ

Tổng giám đốc bá đạo đại chúng cùng "độc hại" dường như chỉ là giống đại tổng tài như Vương Dịch, chính là thu mua công ty người ta, ngày ngày đong đưa chi phiêu truy cầu nữ chính bạch ngọt. Nếu như giống chính mình, vừa vặn cùng công ty giải trí móc nối với tổng giám đốc, đó chính là nơi nữ chính bạch liên hoa mười tám tuyến truy cầu, vung tiền như rác mua chuộc nhân tâm của nàng. Về phần đập nát luật sư, bác sĩ...hoặc là há mồm nói ra những lời "thiên tài" hoặc là "chuyên gia" quyền uy tuổi trẻ, tóm lại không có chổ nào không "tinh anh" Đóng một bộ, hủy một bộ, trời xanh bỏ qua cho ai, hiện tại cuối cùng đã tới ngành nghề quan hệ công chúng.

"Cô cũng đừng tin mấy cái phim truyền hình, nào có loại quan hệ công chúng như vậy, thuần túy chỉ là phim lãng mạn yêu đương khoác lên cái áo ngoài mà thôi"

Thẩm Mộng Dao nghiêm túc nghe Viên Nhất Kỳ giải thích "quan hệ công chúng của chúng tôi, nói trắng ra là trợ giúp nhân mạch quan hệ tốt đẹp, trong đó bao quát huấn luyện, tạo hình tượng, xử lý nguy cơ vân vân"

Bé mèo con chững chạc đàng hoàng tương đối đáng yêu, Viên Nhất Kỳ có chút muốn cười, thật vất vả mới nhịn xuống

"Thẩm tổng có khắc sâu vụ án nào không ?"

Viên Nhất Kỳ bày ra ngữ khí hiếu kỳ cầu vấn, Thẩm Mộng Dao nghĩ nghĩ, trả lời " Có"

"Kỳ thật mỗi phút đồng hồ đều có thể xảy ra vụ việc khủng hoảng truyền thông, chỉ là nhìn ảnh hưởng lớn không lớn, hậu quả có thể nghiêm trọng hay không mà thôi"

"Lúc tôi mới vào công ty, một nhà người nổi tiếng gia đình đầm ấm lại bể ra một vụ bê bối, anh ta ngoại tình, tiểu tam còn bị đe dọa bị tung clip, buộc hắn bỏ vợ theo cô ta"

"Vị tiên sinh tốt kia cảnh cáo rồi dụ dỗ, khuyên nhủ mọi thứ, người ta cũng không chịu thay đổi, cuối cùng đưa vụ việc đến chổ công ty chúng tôi"

"tên đàn ông đúng là cặn bã, nhưng dù sao hắn cũng là khách hàng, tôi phải nhận vụ này, liền cùng tiểu tam kia đàm phán"

Viên Nhất Kỳ có chút nhếch môi, nhiều hứng thú " vậy chị nói thế nào?"

Thẩm Mộng Dao bất đắc dĩ cười cười " tôi có thể nói thế nào, đương nhiên là phân tích lợi và hại rõ ràng, hướng dẫn cô ta đi theo phương hướng tôi lựa chọn."

Kỳ thật lúc đó vụ việc được đưa tới công ty, đã hơi có chút khó giải quyết, Thẩm Mộng Dao cũng phí tâm tư mới nghe ngóng và tìm ra tiểu tam. Nàng đi " khuyên người" khí thế vừa đủ, cũng liền gọn gàng dứt khoát, bày ra quan hệ lợi hại.

"tôi biết cô đang suy nghĩ gì, không ai muốn vì mình mà tìm một phiếu cơm lâu dài, nhưng vấn đề người chọn phiếu cơm không đáng tin"

"Hôm nay hắn có thể ngoại tình lừa dối vợ chưa cưới của mình, ngày mai hắn cũng sẽ đá cô dễ dàng, cô sẽ không muốn ở tuổi già đấu đá với tiểu tứ tiểu ngũ đúng không ? Chuyện đến nước này, cô liều chết cắn xe không bằng hung hăng đề nghị hắn, mang theo tiền mà thoát thân, bàng quan, dù sao trong nhà hắn cũng trở mặt, cô làm gì không nhìn vợ chồng hắn xé xác nhau đúng không? Tin tưởng tôi, đàn ông cặn bã không chiếm được lợi ích đâu"

Tiểu tam cuối cùng từ bỏ, Thẩm Mộng Dao quay đầu lại "khuyên" vị vợ cả kia: hoặc là hiện tại vạch mặt để đại chúng vây xem hôn nhân bọn họ mặt ngoài kim ngọc lương duyên, thực tế là gà bay chó sủa, hoặc là nhẫn nhất thời, qua đi ly hôn một cách tôn nghiêm, mượn chứng cứ đối phương sai lầm, lấy đi tài sản của đàn ông cặn bã kia.

Kết quả tất cả đều vui vẻ, chỉ là tên đàn ông cặn bã kia về sau, quả thực nhận quả báo. Thẩm Mộng Dao an tĩnh kể xong vụ án này, cuối cùng bỗng nhiên trong lòng cứng lên, cảm thấy mười phần châm chọc. Lúc trước nàng là cỡ nào lý trí khuyên người đập nồi dìm thuyền, hiện tại liền mềm yếu vô năng khuyên mình dối người. Lúc đó còn thờ ơ lạnh nhạt, cảm khái lông gà người khác đầy đất, bây giờ đến phiên chính mình. Cảm xúc nháy mắt sa sút xuống dưới, lúc này trên trán đột nhiên bị người hôn một cái.

"Thẩm tổng thật là tuyệt !"

Lần đầu tiên bị người khen " tuyệt vời" lại là một tiểu bạch kiểm, vẫn là trần như nhộng bị người ôm. Tất nhiên là ngượng ngùng khó hiểu, có chút thẹn thùng, lại có chút vui vẻ nho nhỏ bí ẩn.

Dù sao quan hệ công chúng là một công việc sau màn, lại thường xuyên dán lên nhãn hiệu kiểu này, bị người cùng giới ngay thẳng tán dương như vậy, cảm giác mười phần kỳ diệu. Nhưng trước mắt cũng không có thời gian suy nghĩ loạn thất bát tao, Thẩm Mộng Dao hoang đường qua đi, rất nhanh đẩy Viên Nhất Kỳ ra muốn tìm quần áo. Sờ lên áo sơ mi, Thẩm Mộng Dao mau đem nó khoác lên người.

"Ách" hoan tình qua lại tương đối, tránh không được vài phần xấu hổ, Thẩm Mộng Dao có chút phiếm hồng.

"Cái kia...khụ khụ" nàng hết sức muốn nói cái gì, nhưng thủy chung có cảm giác luống cuống, làm bộ ho khan nửa ngày, cũng không nói ra cái gì. Ngược lại là Viên Nhất Kỳ quan tâm nàng, chủ động nói: " thời gian sợ là không sai biệt lắm, Thẩm tổng có muốn đi đón cha mẹ ăn cơm?"

"Ây a" bé mèo con khó được bối rối, xem nhẹ chuyện Viên Nhất Kỳ xưng hô là cha mẹ mà không phải cô chú

"Ách, đúng đúng đúng, tôi muốn đi đón cha mẹ"

Tóm lại, hiện tại bé mèo con chỉ muốn tranh thủ thời gian "thoát đi" nếu không thực tế xấu hổ...bạch nhật tuyên dâm thì thôi, vạn nhất chờ một lát cha mẹ hỏi tới, chẳng lẽ nàng muốn nói con đi tìm pháo hữu a?

Sờ soạng chụp lấy cúc áo, bé mèo con ngoài mặt trấn định, kỳ thật nội tâm hoảng như ngựa thoát cương, Viên Nhất Kỳ không khỏi buồn cười, thuận tay sờ điều khiển từ xa mở đèn. Thẩm Mộng Dao đang cố gắng sờ nội tâm của mình, thốt nhiên đèn sáng, thình lình nhìn thấy đồ lót màu đen của mình nghênh ngang co quắp ở trong tay Viên Nhất Kỳ.

Trên mặt hồng đậm thêm mấy phần, Thẩm Mộng Dao trong lòng ai nha một tiếng, cuống quýt đem đồ lọt giật lại, quay người đưa lưng về phía Viên Nhất Kỳ. Bé mèo con giống như là bị phát hiện yêu đương vụng trộm, Viên Nhất Kỳ nhiều hứng thú nhìn nàng " bán manh " tay chân luống cuống mặc đồ lót. Dưới tình thế cấp bách, kim kê độc lập bất ổn, Thẩm Mộng Dao hướng chân xuống bộ quần lót bị vấp một cái, nhất thời trọng tâm bị lệch về phía sau.

"Ai?"

Nghĩ đến thật sự là mất mặt vô cùng, nhưng bị người phía sau tiếp được. Viên Nhất Kỳ một tay ôm eo nhỏ Thẩm Mộng Dao, khóe miệng khinh bạc cười, dùng một cái tay khác phất giữa hai chân nàng.

"Ưm ?"

Bị quang minh chính đại sờ nơi riêng tư, Thẩm Mộng Dao thẹn thùng xấu hổ, đang chờ phát tác, đã bị Viên Nhất Kỳ ôm trở về ghế salon. Không cần nhiều lời, tiểu bạch kiểm nghiệp vụ tinh thục đã giúp nàng mặc quần lót lên, chuẩn bị hầu hạ mặc áo lót.

Thẩm Mộng Dao "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro