Chương 7: Văn Thái công chúa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm Thẩm Thu Tâm cùng Tất Tình Nhu mới hồi phủ, Tất Tình Nhu lúc này đã say tới bất tỉnh nhân sự, Thẩm Thu Tâm không thể làm gì khác hơn là đỡ nàng len lén trở về phủ. Chuyến này, các nàng là vụng trộm ra ngoài, mà Tất Tình Nhu lại say thành như vậy. Nếu như bị hạ nhân nhìn thấy bộ dáng hai người con dâu của tướng quân hiện tại, nhất định toàn bộ phủ Tướng quân đều sẽ chấn động cực lớn, đại Tướng quân cũng sẽ trở thành trò cười cho những thế gia đại tộc bên ngoài.

Cẩn thận mang Tất Tình Nhu về phòng, Lưu Ly đang chờ bên trong liền bật dậy đón lấy. Thấy phu nhân nhà mình say thành như vậy cũng bận rộn đỡ nàng nằm xuống, lại đi lấy một chậu nước nóng, sau đó pha trà giải rượu.

Thẩm Thu Tâm nhìn Tất Tình Nhu đang ngủ say, đưa tay nhẹ nhàng kéo vài sợi tóc đang rối bời của nàng: "Uống không được vậy mà vẫn kiên quyết cậy mạnh."

Lúc nàu Lưu Ly mang nước nóng tiến tới, Thẩm Thu Tâm lấy khăn lụa từ trong tay Lưu Ly, nhẹ nhàng vì Tất Tình Nhu lau đi những giọt mồ hôi trên trán. Lưu Ly đứng một bên nhìn thấy trên mặt Thẩm Thu Tâm có chút mệt mỏi, nghĩ rằng đêm qua nàng cũng không được ngủ liền nhanh chóng đoạt lấy khăn lụa: "Nói vậy đại thiếu phu nhân cũng là một đêm không ngủ, người nên nhanh chóng đi nghỉ một chút đi. Nhị thiếu phu nhân ở đây đã có nô tỳ chiếu cố, đại thiếu phu nhân cứ yên tâm."

Thẩm Thu Tâm biết Lưu Ly thông minh, có nàng chiếu cố Tất Tình Nhu đương nhiên sẽ rất thích hợp, hơn nữa bản thân hiện tại xác thực cũng có chút mệt mỏi, vì vậy liền gật đầu. Đang muốn đứng dậy lại nghe bên ngoài có hạ nhân tới bẩm báo: "Bẩm báo đại thiếu phu nhân, có khách quý tới, thỉnh đại thiếu phu nhân đến Mặc Hương Uyển gặp mặt."

Thẩm Thu Tâm quay lại cười khổ với Lưu Ly: "Xem ra ta là không thể nghỉ ngơi rồi." Nàng lại nhìn một chút Tất Tình Nhu đang ngủ say nói : "Nàng tỉnh dậy hẳn sẽ đói, ngươi thay nàng nấu một chén cháo. Nếu như nàng hỏi ta, liền nói ta ở tại Mặc Hương Uyển."

" Vâng." Lưu Ly đứng một bên ngữ khí kính cẩn nghe theo, Thẩm Thu Tâm liền thay đổi y phục, yên tâm ra cửa.

Thẩm Thu Tâm một bước tiến vào Mặc Hương Uyển liền thấy một thân hoa phục nữ tử ngồi ở bàn đá trong viện một mình chơi cờ, Thẩm Thu Tâm mỉm cười đi qua: "Thu Tâm tham kiến Văn Thái công chúa."

Hoa phục nữ tử ngẩng đầu, nhíu nhíu mày : "Vẫn còn cái kiểu chết tiệt này, lại dám trêu ta, rõ ràng là lớn lên cùng nhau mà lại làm như xa lạ."

Thẩm Thu Tâm nhìn gương mặt thanh lãnh* (xinh đẹp lạnh lùng) như tiên của họa phục nữ tử, cười hì hì nói: "Ta cũng không dám trêu đùa ngươi. Đây chính là cấp bậc lễ nghĩa. Ngươi thế nào lại rãnh rỗi chạy đến tìm ta, không phải ngươi hẳn là đang tuyển phò mã sao?"

Văn Thái công chúa vừa nghe tuyển phò mà, đôi mắt tràn đầy băng sương, làm cho người ta có cảm giác rơi vào mùa đông giá rét. Thẩm Thu âm nhìn thấy liền rung mình, bận rộn nói sang chuyện khác: "Vừa nghe đến Mặc Hương Uyển liền biết là ngươi, ngươi thích chổ này, mỗi lần tới đều phải ở lại đây."

Ánh mắt Văn Thái cũng đã thu lại băng lãnh, cúi đầu nhấp một ngụm trà : "Lần này tới là có chính sự muốn nói cùng ngươi." Thẩm Thu Tâm nghe vậy liền xác định là có liên quan chuyện đêm đó, liền cũng thu lại tươi cười : "Tra được thế nào?"

Văn Thái công chúa lắc đầu: "Người này làm việc cẩn thận rất khó tìm đến đầu mối, bất quá hắn phái sát thủ đều là tử sĩ tinh nhuệ. Trong triều có thể có năng lực thế này cũng không nhiều. Ngoại trừ Hoàng thượng, Phó Phẩm cùng cha ngươi Thẩm Thừa tướng, thì chỉ còn một người nữa là Thụy vương."

"Thụy vương?" Thẩm Thu Tâm nhớ lại, Thụy Vương này chính là đệ đệ của Hoàng thượng, tứ thúc của Văn Thái công chúa. Người này cùng đai tướng quân và Thẩm Thừa tướng luôn không hợp chính kiến. Gần đây bởi vì Phó Phẩm lập được chiến công nhận nhiều thánh sủng. Phó gia cùng Thẩm gia lại có quan hệ thông gia. Phó Phẩm tuy độc lập một phe nhưng quyền thế che trời. Có một kẻ như vậy, Thụy vương tự nhiên liền bị chèn ép, đương nhiên sẽ không cam lòng. Cho nên mới phái sát thủ tới, không hạ thủ với Phó Phẩm mà lại chọn con dâu mới vào cửa, để cảnh cáo Phó Phẩm, không để hắn vì có nhiều uy thế mà kiêu ngạo quá.

Văn Thái công chúa thần sắc nhàn nhạt nói: "Nghe phụ hoàng ta nói, vị tứ thúc này của ta từ nhỏ đã có tính ghen tị. Khi xưa tiên hoàng chỉ có hắn cùng phụ hoàng là hai vị Hoàng tử tài giỏi hơn người, nhưng tiên hoàng biết tính tình hắn cho nên mới lập phụ hoàng là Thái tử. Hắn bởi vì việc này vẫn không cam lòng, âm thầm bồi dưỡng thế lực, lung lạc triều thần vì muốn kéo phụ hoàng từ long ỷ xuống. Phó Tướng quân cùng Thầm Thừa tướng là tâm phúc của phụ hoàng. Hôm nay Phó tướng quân lại đang ở thế thượng phong, hắn tất nhiên là bất mãn, phái sát thủ tới cũng không phải không có khả năng."

Thẩm Thu Tâm nghe Văn Thái công chúa nói thư thế cũng gật đầu biểu thị tán thành, Văn Thái công chúa cúi đầu nhấp một ngụm trà lại tiếp tục nói: "Này chỉ là suy đoán mà thôi, cũng không có chứng cứ. Ta cùng phụ hoàng và Tướng quân thương lượng, chúng ta sẽ nhẫn nhịn, đợi tìm ra nhược điểm của hắn sẽ bắt đầu đánh trả."

Thẩm Thu Tâm cười cười: "Cái này nhất định là chủ ý của Tướng quân. Tướng quân sẽ không đánh nếu chưa nắm chắc trong tay." Văn Thái công chúa nhàn nhạt liếc mắt nhìn nàng: "Chính sự nói xong, chơi cùng ta một ván cờ được chứ?"

Trầm Thu Tâm cười nói: "Ta nhất định phải giết ngươi đến nhân ngưỡng mã phiên*"(Ý chỉ làm cho Văn Thái thua đến phải cầu xin nàng."

Nghe vậy, Văn Thái công chúa trên mặt hiện ra ý cười khó có được: "Sợ là ngươi không có năng lực này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt