Chương 3: Thẩm Thu Tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bất ngờ bị xốc khăn hỉ lên , Tất Tình Nhu nhìn thấy trước mắt mình là nữ tử quần áo hoa phục tinh xảo, trên mặt nàng lộ ra vài tia bất cần , ánh mắt người đó như có mị lực khiến những kẻ nhìn vào nó đều sẽ bị trầm luân, không ai không thể nghĩ qua là sẽ bị đôi mắt đó mê hoặc.

Nàng nhìn thấy người đó ung dung như vậy nhưng đẹp đẽ và quý giá, hết lần này tới lần khác trên mặt lộ ra vẻ bất cần nhưng vẫn tươi cười, thấy nàng bàn tay nàng hơi thấp xuống, bình rượu trên tay nàng thật là không phù hợp trái ngược hoàn toàn với y phục như hoa. Trên mặt ý tiếu càng tỏ ra rõ ràng, chỉ nghe thấy nàng nhàn nhạt nói " Uống rượu sao?".

Tất Tình Nhu kinh ngạc nhìn nữ tử trước mặt, không đáp lại cũng không để ý tới, người kia thấy nàng không nói liền lấy đó làm mục đích bản thân ngồi ở ghế trên lấy chén rượu, mở bình rượu có ý đổ ra. Bình rượu mở ra, thoáng chốc toàn bộ sương phòng đều ngập tràn mùi rượu cùng hương hoa quế. Nếu như là kẻ coi rượu như mạng sống , vừa ngửi được liền có thể phát hiện ra đó là rượu hoa quế hảo hạng.

Ngửi được hương thơm của rượu, Tất Tình Nhu tinh thần cũng bắt đầu hồi phục, trước mặt nàng là một nữ tử đang tự mình rót, tự mình uống. Trong lòng nàng tràn đầy nghi ngờ, bà mối như thế nào lâu như vậy còn chưa gọi nàng đi ra ngoài hành lễ. Nữ tử kia rốt cuộc là ai, sao lại có thể  tự tiện xông vào sương phòng tân nương, mục đích là gì? sao lại tự mình ngồi uống rượu.

"Ngươi là ai?"

Nữ tử trước mặt không có đáp lời nàng, nhưng lại bồi thêm " Đây là rượu hoa quế hảo hạng được cất giấu thật kỹ trong phủ tướng quân, sao không nếm thử?".

"Ngươi rốt cuộc là ai?" Tất Tình Nhu có chút tức giận, đó là người nào, chạy đến phòng của người khác, tự mình uống rượu, tránh né câu hỏi của nàng.

Thấy nàng tức giận, nữ tử thả chén rượu, dùng đôi mắt câu dẫn có thể khiến con người ta trầm luôn kia nhìn thẳng vào nàng: " Ta là Phu nhân của Phó Thanh Đường , Thẩm Thu Tâm. Tướng quân lệnh cho ta đến đây gặp ngươi."

Phó Thanh Đường, đây không phải là đại công tử Phó gia sao? Vị này y phục nữ tử hoa lệ đúng cung cách một phu nhân, như vậy đó chẳng phải là chị dâu của nàng sao? Nghĩ vậy, Tất Tình Nhu nhận ra bản thân thất lễ, vội vã hướng Thẩm Thu Tâm xin lỗi :" Không biết là chị dâu, đã mạo phạm, mong rằng chị dâu thứ lỗi."
Thẩm Thu Tâm nhìn nàng, cười khẽ thành tiếng: " Ngươi chọc giận chị dâu, này liền phạt ngươi uống ly rượu hoa quế này bồi tội.". Nói xong liền vì Tất Tình Nhu mà rót một chén, đem rượu đưa tới trước mặt nàng.

Tất Tình Nhu mặc dù tửu lượng không có tốt lắm, nhưng đây lại là chị dâu của nàng, đồng thời vừa khi nãy là chính mình vô lễ, ngẫm lại thì ly rượu này vẫn có thể uống, một hơi liền uống cạn. Rượu đi qua cổ họng có chút cay nồng, thế nhưng đặc trương lưu lại hương hoa quế cùng vị rượu hòa lẫn vào nhau trong một lúc lâu không thể tản đi, lúc uống rượu Tất Tình Nhu cũng phải thừa nhận đây thật sự là hảo tửu thượng hạng.

Thẩm Thu Tâm nhìn Tất Tình Nhu uống xong, thoả mãn gật đầu, câu nói tiếp theo của nàng khiến Tất Tình Nhu thiếu chút nữa là nhổ hết rượu ra ngoài: " Này coi như là rượu giao bôi đã uống xong .".

"Chị dâu sao có thể nói bậy, rượu giao bôi là cùng phu quân uống . . ." Tất Tình Nhu thật là bất đắc dĩ, nhìn cái này chị dâu, thực sự là một quái nhân.

Thẩm Thu Tâm thần sắc đột nhiên trở nên nghiêm túc ,đứng lên . Tất Tình Nhu cũng là cả kinh, mà không dám nói thêm điều gì, chỉ thấy nàng đột nhiên đưa tay đến nắm chặt tay Tất Tình Nhu : "Ngươi biết đêm nay vì sao ta lại ở chỗ này?"

Tất Tình Nhu vẫn không hiểu lời nàng nói chính là cái gì, vẻ mặt mờ mịt nhìn nàng.

Thẩm Thu Tâm  hạ ánh mắt xuống, ngữ khí bất đắc dĩ cùng hổ thẹn: "Bởi vì phu quân của ngươi, Phó Thanh Tầm, rời nhà đi ra ngoài."

Những lời này nói ra không khác gì sét đánh ngang tai, đánh thẳng vào tâm trí Tất Tình Nhu, lúc này nàng chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, không thể suy nghĩ. Nàng là một khuê nữ bình thường, bản thân vẫn nghĩ xem phu quân của mình bộ dáng như thế nào, có thể là nho nhã tuấn mã, ôn nhu chăm sóc, lại không thể nào nghĩ rằng bản thân nghìn dặm xa xôi tới đây, phu quân của nàng lại bỏ mặc nàng mà chạy. Mặc dù vừa rồi sau khi nghe người hầu trong phủ Phó gia thì thầm nàng cũng có chút hoài nghi, nhưng không ngờ nó lại thực sự sảy ra, hiện tại vẫn là không thể chấp nhận được.

Tất Tình Nhu suy nghĩ, ánh mắt đau xót gần như muốn rơi lệ, lại đột nhiên cảm giác bản thân bị người khác kéo vào trong lòng, người nọ ôm nàng , mềm mại ôn hòa, trên người nhàn nhạt tỏa ra mùi hương hoa quế , tâm trí Tất Tình Nhu đang bất an dần dần cũng an tâm buông bỏ xuống.

Trải qua thời gian ngắn, Tất Tình nhu bị ôm trong lòng cũng dần dần bình tĩnh lại, nhưng lại có chút kinh hách, bản thân nàng vẫn còn đang trong vòng tay Trầm Thu Tâm, mặt mũi bắt đầu đỏ bừng, mặc dù đều là nữ tử nhưng dù sao từ nhỏ tới lớn trừ mẫu thân ra nàng cũng chưa có quá thân mật với người nào đó. Ngẩng đầu nhìn khôn mặt người nọ, đã thấy nàng vẫn như cũ không có dấu hiệu là sẽ buông ra, đành phải nói : "Ngươi còn muốn ôm bao lâu?"

Nghe vậy, người nọ như ở trong mộng mới bừng tỉnh, phẫn nộ buông tay ra, khuôn mặt tuyệt mỹ lộ vài tia xấu hổ cười nói: "Sắc trời không còn sớm , mau chút ngủ đi."

Nói xong liền ở trên giường bên cạnh người  Tất Tình Nhu nằm xuống , Tất Tình Nhu kinh ngạc: "Ngươi thế nào ngủ ở đây?"

"Không ngủ ở đây ngủ ở đâu, đêm nay thế nào? ta cùng ngươi động phòng hoa chúc đi."

"Ngươi. . ." Tất Tình Nhu cũng không còn lời nào có thể nói, người này đúng là một quái nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bhtt