C120-Cùng anh đi công tác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mà lúc nay truyền thông trong nước còn nắm chặt tin tức Hàn Tuyết Lê không tha, muốn Sang Nghệ cho một lời giải thích.

Sang Nghệ biết thời biết thế, vì Hàn Tuyết Lê công bố cá nhân, mấy lần ở trước màn hình lộ ra khuôn mặt tiều tụy, mấy lần rơi lệ, nói mình nhất thời đố kị, mới náo loạn thành như vậy, cô cũng không có ý đồ xấu, chỉ là ước áo có được thực lực như Tống Như, muốn trở nên ưu tú như cô, đồng thời làm bộ dáng thành khẩn, thỉnh cầu fans tha thứ.

Xem ra là muốn đánh chiêu bài cảm tình, tình đồng cảm.

Thêm vào Sang Nghệ lại vì cô dùng tiền mua một nhóm thủy quân, trong lúc nhất thời đúng là có ý định tẩy trắng.

Trình Vận nhìn thấy những tin tưac này lắc đầu: "Mười bảy tuổi mà thôi, nếu như đem hết những nước mắt này đều dùng ở trường quay, hiệu quả nhất định rất tốt."

Tiêu Dịch Trạch ngồi ở đối diện cô, cúi thấp đầu, không nhìn ra tâm tình.

"Dịch Trạch, Tống Như không tốt, tôi hy vọng anh thật sự có thể gánh vác trách nhiệm của một người đại diện."

Trình Vận nói câu này có thể thấy được vô cùng yêu chuộng Tống Như.

"Anh rất ít khi đối với một nữ nghệ sĩ để bụng như vậy..."

Tiêu Dịch Trạch lộ vẻ tươi cười: "Được, tôi thừa nhận ban đầu lời nói của tôi có chút quá khích, Tống Như xác thực rất có tiềm năng, đáng giá đào tạo, chỉ nhìn thái độ cô xử lý chuyện lần này, tôi là có thể khẳng định, chỉ cần cô không thay đổi, sau này nhấy định sẽ trở thành ngôi sao."

"Vậy thì đều giao cho anh!" Trình Vận mỉm cười: "Mặt khác, vị trí giám đốc công ty còn bỏ trống, tôi một mực chờ đợi anh trở về."

Tuy rằng những năm này Chúc Thanh Hà và Ngụy Lãng biểu hiện cũng không tồi, cùng bồi dưỡng rất nhiều nghệ sĩ có thực lực, nhưng Trình Vận muốn chính là một người đại diện có tâm trung thành đối với cô, mà không phải chỉ có thể làm trợ thủ mặt ngoài, đây cũng là điều cô dựa vào để ký kết với Tống Như, là nguyên nhân mời Tiêu Dịch Trạch trở về nước.

"Tôi đáp ứng làm người đại diện của Tống Như đã là ngoại lệ, còn vị trí giám đốc kia tôi không có hứng thú."

Trình Vận đoán được anh sẽ từ chối, thở sài nói: "Tôi đã từ chối Chúc Thanh Hà rất nhiều lần, nhưng tư tưởng của cô ta không giống tôi, mới vào sáng sớm hôm nay cô ta còn đề nghị muốn ký với Hàn Tuyết Lê, người như vậy tôi không thể trọng dụng."

Cô vỗ vỗ vai Tiêu Dịch Trạch, có mấy lời chỉ có thể nói tới đây.

Ngay khi Trình Vận rời khỏi phòng làm việc của anh không lâu, Chúc Thanh Hà cầm hai ly cà phê đi vào.

"Tôi còn nhớ anh yêu thích uống cà phê nhất, xưa nay đều không thêm đường." Cô cười ngồi xuống.

Tiêu Dịch Trạch nhíu mày: "Đi ra ngoài."

Nụ cười của Chúc Thanh Hà trở nên lúng túng, nhưng cô không hết hy vọng: "Dịch Trạch, tôi biết anh cũng định trở lại Olet, chúng ta trong quá khứ thật sự phát sinh một chút chuyện không vui, nhưng anh phải tin tưởng tôi, tôi không có tham dự sự kiện kia."

"Tôi sẽ không tin cô, cút ra ngoài."

Nói xong, Tiêu Dịch Trạch cầm ly cà phê kia ném vào trong thùng rác.

Chúc Thanh Hà buồn bực cắn răng, không thể làm gì khác hơn là rời khỏi. Trong mắt cô hiện ra sự thù hận cùng đố kỵ.

Tiêu Dịch Trạch, anh không đem tôi để trong mắt, anh đã không phải người đại diện kim bài của năm năm trước.

Cô hoàn toàn sẽ không nghĩ đến tương lai mình sẽ từ đám mây rơi xuống địa ngục.

.....

Tống Như cùng Dương Gia Cửu vừa mới xuống phi cơ, liền nhận được tin từ chi nhánh của giải trí Đại Thiên ở hải ngoại, Tống Như đã chuẩn bị kỹ càng tây phục, vén tóc mái lên, chỉnh trang nghiêm túc, cả người có vẻ đặc biệt mỹ lệ đoan trang.

Tống Như lấy thân phận là thư ký của Dương Gia Cửu cùng anh đi bệnh viện thăm diễn viên bị thương, cũng cùng anh gặp mặt người của công ty điện ảnh.

Tất cả tựa hồ cũng vô cùng thuận lợi.

Ngoại trừ phí đầu tư cực lực yêu cầu giảm đầu tư, còn đem trách nhiệm đẩy lên diễn viên, để chi nhánh công ty giải trí Đại Thiên lâm vào khốn khổ.

"Dương tổng, West tiên sinh đến rồi."

Người này là bạn tốt nhiều năm của Dương Gia Cửu, cũng đã từng là bạn học, nhiều năm qua vẫn lăn lộn ở Hollywood, cũng có chút ảnh hưởng.

"Mởi anh ta vào."

Anh nói xong, ánh mắt lại lần nữa rời vào trên người Tống Như, vừa rồi cùng anh xử lý công sự thì vẻ mặt không giống, thời điểm anh nhìn đều là ôn nhu.

West đẹp trai tiêu sái lại đào hoa, quen bạn gái minh tinh nhiều không kể siết.

Anh vừa vào cửa, liền chú ý tới Tống Như.

Khuôn mặt và vóc người đẹp đẽ như thế, sao chỉ là một thư ký bình thường.

Huống chi, Dương Gia Cửu ở tình huống như vậy, còn dẫn cô đi xa nhà...

"Thư ký mới sao?" Anh nhớ tới Dương Gia Cửu vẫn luôn có thư ký nam, anh nhìn Tống Như vài lần, ánh mắt có chút nhướng lên.

"Ừm." Dương Gia Cửu nói chuyện, nắm chặt tay Tống Như, không hề để tâm West biết quan hệ thân mật giữa bọn họ.

"Sẽ không là loại quan hệ kia chứ?"

"Vợ của tôi, cậu chú ý ngữ khí nói chuyện." Dương Gia Cửu trinh trọng mở miệng.

West trong nháy mắt bối rối: "Cậu kết hôn rồi? Lúc nào! Tại sao tôi một chút tin tức cũng không biết!"

Trong diễn viên quốc nội có thể nói là đế vương lại ẩn hôn! Anh đột nhiên cảm giác Tống Như nhìn rất quen mắt, đột nhiên vỗ trán: "Người lần trước tỏng nữ minh tinh châu Á chính là cô!"

Thật không nghĩ tới Dương Gia Cửu lại cưới một người trong vòng diễn viên.

Lập tức, vẻ mặt của anh trở nên phi thường phức tạp, lập tức đúng dậy đối với Tống Như lễ phép đưa tay ra: "Cô Dương, tôi xin lỗi."

Tống Như gật đầu mỉm cười, xem là chào hỏi.

West hoàn toàn bị tin tức đột nhiên xuata hiện này làm chấn kinh rồi.

"Nói một chút chuyện lần này đi, cậu cùng phía đầu tư quen biết sao?" Dương Gia Cửu suy đoán đối phương hẳn là thỉnh cầu West là thuyết khách.

"Không tính quen biết, chỉ là từng có mấy lần hợp tác, nhưng tôi cảm thấy bọn họ quá đáng, trường quay phim đột nhiên xảy ra bất trắc, mọi người đều có trách nhiệm, huống chi lần bị thuơng này nặng nhất chính là diễn viên mà công ty cậu coi trọng nhất, nếu như không có gắng xử lý, đối với công ty của các cậu sau đó tiến quân Hollywood sẽ có ảnh hưởng rất lớn."

"Đúng vậy, không phải vậy tôi cũng sẽ không cố ý đến đây, may mà thương thế của bọn họ được khống chế, nhưng hai người kia là người mà giải trí Đại Thiên muốn nâng đỡ trong tương lai, hiện tại..." Dương Gia Cửu nhất định phải để bọn họ nghỉ ngơi trước một khoảng thời gian.

Đóng phim đương nhiên trọng yếu, nhưng nếu bọn họ dùng mạng đánh đổi, anh tình nguyện để bọn họ đổi nghề.

Tống Như nhìn thấy trong mắt Dương Gia Cửu toát ra tiếc nuối cùng tiếc hận, trong lòng cảm động, cũng chỉ có giải trí Đại Thiên có lương tâm, xem diễn viên như người trong nhà, Dương Gia Cửu không chỉ không hề từ bỏ bọn họ, còn gánh chịu tiền chữa bệnh, tận lực vì bọn họ tranh thủ thời gian tịnh dưỡng, tuyệt đối không để bọn họ mang thương tích tiến vào đoàn làm phim.

Có mấy công ty có thể làm đến bước này.

"Tôi hy vọng cậu có thể thay tôi cùng phía đầu tư giao thiệp, nên gânh chịu trách nhiệm, do tổng công ty Đại Thiên gánh chịu, phí bồi thường vi phạm hợp đồng, một phần đều sẽ không thiếu. Nhưng nếu như bọn họ muốn trốn tránh trách nhiệm, vụ hại nghệ sĩ của tôi, tôi sẽ dùng pháp luật giải quyết, tuyệt đối sẽ không nương tay."

Trong quá trình đàm luận, Tống Như luôn giữ yên lặng, chỉ là khi West nhìn về phía cô, hơi hơi gật đầu, biểu thị lễ phép.

Thời gian còn lại, cô gái có khuôn mặt đẹp này lại yên tĩnh như một bình hoa.

"Cậu yên tâm, tôi rõ ràng ý của cậu, phía tôi bên này cũng sẽ dốc toàn lực hiệp trợ, hi vọng hai vị diễn viên kia sớm ngày khôi phục." West cười, thở phào nhẹ nhõm, trước khi cùng Dương Gia Cửu gặp mặt, trong lòng anh không chắc chắn.

Nhưng nghe Dương Gia Cửu nói, nỗi lòng lo lắng của anh rốt cục rơi xuống đất, chuyện có sức ảnh hưởng như vậy anh cũng phải dính vào.

"Tôi còn có thể ở đây mấy ngày, có bất cứ vấn đề gì bất cứ lúc nào cũng có thể liên lạc với tôi." Dương Gia Cửu ánh mắt phi thường ác liệt.

West ho khan một tiếng, cười nói: "Nếu cậu mang theo chị dâu đường xa mà đến, nhất định cho tôi cơ hội để tôi cố gắng chiêu đãi hai người!"

Tống Như biết West có ý tốt, nhưng cô một đường bồi tiếp Dương Gia Cửu lại đây, anh đã liên tục công tác hai mươi tiếng, thêm vào một đường bôn ba...

"Thân thể tôi không thoãi mái, lần sau đi." Tống Như mỉm cười nắm chặt tay Dương Gia Cửu.

Dương Gia Cửu không cần hỏi nhiều, cũng biết ý nghĩ của cô, liền khéo léo cự tuyệt West mời.

"Vậy không thể làm gì khác hơn là lần sau lại nói."

West quanh năm lăn lộn trong thế giới điện ảnh, cũng giới thiệu qua bạn gái cho Dương Gia Cửu, nhưng mỗi một lần vừa mở miệng liền bị anh từ chối, hóa ra là bời vì trong nhà có một vị tuyệt sắc giai nhân.

Trước khi West rời đi, Dương Gia Cửu đư anh ra ngoài: "Chuyện kết hôn của tôi, tạm thời bảo mật."

West vừa bắt đầu không hiểu, nhưng Dương Gia Cửu nói một chút, anh liền trong nháy mắt hiểu rõ.

"Tống Như sẽ tiến vào điện ảnh quốc tế, đến lúc ấy lại nói cũng không muộn."

West lập tức bảo đảm, tuyệt sẽ không nói ra nửa chữ.

"Công việc của anh xong rồi?" Tống Như đi tới, ôm lấy Dương Gia Cửu.

Sự đau lòng của cô tất cả đều viết lên mặt, thì ra quản lý một công ty là cực khổ như thế.

Trong lòng cô cũng có một tia ảo não, bởi vì cô cái gì cũng không giúp được, chỉ có thể nhìn Dương Gia Cửu bôn ba ở nước ngoài, cô cũng không có nhân mạch có thể giúp đỡ, trong lòng có loại cảm giác mất mác rất vi diệu.

Đây chính là chênh lệch của cô và Dương Gia Cửu.

Dương Gia Cửu mỉm cười ôm cô: "Anh đã quen, hơn nữa chuyện bây giờ giải quyết gần ổn rồi, rất nhanh sẽ có thể trở về."

Anh nói nhẹ nhàng, nhưng Tống Như cảm thấy anh chỉ là vì không để cho mình lo lắng mới nói như vậy, lần này bất ngờ liên lụy vài công ty, Dương Gia Cửu nói ra khỏi miệng một chữ nào, cũng có thể ảnh hưởng đến tương lai của Đại Thiên.

"Thương trường như chiến trường, huống hồ là chốn giải trí, anh muốn đối với nghệ sĩ của giải trí Đại Thiên chịu trách nhiệm, đây là điểm mấu chốt. Thế nhưng em yên tâm, chỉ cần em ở bên cạnh anh, anh thật sự không mệt."

Tống Như nhón chân lên, nhẹ nhàng hôn lên môi Dương Gia Cửu: "Chúng ta về khách sạn đi, em đói."

Chờ đến bóng đêm bao phủ toàn bộ thành phố, Tống Như cùng Dương Gia Cửu đứng tại ban công khách sạn, quan sát cảnh đêm thành phố.

Ly rượu đỏ trong tay ánh lên ánh đèn trong phòng, Tống Nhue khẽ ngẩng đầu hỏi: "Chờ hai diễn viên thương thế ổn định, chúng ta có thể về nước sao?"

Ánh mắt Dương Gia Cửu tối sầm mấy phần, anh vừa rồi kiểm tra tin nhắn email.

Bởi vì công việc của Tống Như vẫn là do anh xử lý, vì lẽ đó bưu kiện của Tiêu Dịch Trạch liền phát đến nơi này.

"Sợ là không được..." Anh đem bưu kiện mở ra cho Tống Như xem: "Văn bản Tiêu Dịch Trạch thuyết phục Hàn Tuyết Lê chủ động nói rõ là Hàn Tuyết Lê chính mình thay đổi lễ vật."

"Mặc kệ trước đây làm sao, Tiêu Dịch Trạch xác thực là người đại diện có năng lực, anh ta làm như thế có thể giải quyết chuyện này hiệu quả nhất."

"Vậy anh tán thành anh ta là người đại diện của em?"

Dương Gia Cửu gật đầu: "Nếu như là anh, cũng sẽ dùng phương pháp này."

"Được, em sẽ nói với Trình Vận."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro