Extra 2 + 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương này vẫn dành cho bé Bảo nhaaa
_____________
Bùi Thế Anh có chút lo lắng bởi hôm nay là sinh nhật của người anh thương.

Vốn lúc đầu chỉ định tặng Bảo món quà bé bé là một chiếc áo Balenciaga thêm một chiếc đồng hồ Rolex thôi. Nhưng sau khi nghe lời khuyên bổ ích đến từ vị trí của Hoàng Khoa thì anh đã quyết định tự thân vận động làm một món quà tặng cậu.

Nghe đồn Thanh Bảo thích đồ dễ thương đáng yêu mà dạo này cũng đang nổi mấy cái workshop nữa. Lướt một hồi vô tình bắt gặp một workshop về vẽ tranh. Điều đó khiến Thế Anh khá phấn khích. Nói không phải khoe chứ, nếu không làm rapper thì chắc giờ anh đã trở thành một hoạ sĩ tài ba rồi. Trông ý tưởng này cũng không tồi. Được đã thế thì anh sẽ vẽ một bức tặng Thanh Bảo.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Dẫu cho là ngày sinh nhật nhưng chiều hôm nay Thanh Bảo vẫn phải đi tập duyệt cho vòng thi đấu sắp tới. Đúng là đứa con của tư bản mà.

Vốn đã làm xong phần trình diễn của mình, cậu đang đứng nghịch dây điện dưới chân chút xuống thì đột nhiên đèn trên trần bỗng tắt rụp xuống. Thanh Bảo hoang mang chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Bỗng bên tai văng vẳng tiếng hát

Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday
Happy birthday
Happy birthday to you

- CHÚC MỪNG SINH NHẬT

Cậu nhìn xung quanh mình. Chả hiểu từ lúc nào mọi người đã tụ họp đông đủ với nhau. Chiếc bánh kem với ánh nến sáng rực hiện rõ số 30 trên ấy. Khoé mắt Thanh Bảo có chút cay. Giọt lệ tuôn rơi lúc nào không hay. Đây là lần đầu tiên cậu cảm nhận được tình yêu thương nhiều đến thế. Cậu không lời gì có thể diễn tả được niềm hạnh phúc đang trào dâng trong lòng mình. Những người mà cậu yêu thương - họ đang có mặt ở đây cùng nhau đón tuổi mới cùng Thanh Bảo. Giây phút ấy ước gì sẽ kéo dài mãi mãi. Cậu biết ơn ông trời đã cho cậu gặp được những người anh em đồng nghiệp mà cả đời này ai cũng muốn có.

Ước gì những người con yêu thương họ sẽ luôn hạnh phúc...

*Phù

Khoảnh khắc Thanh Bảo thổi nến cũng là lúc đèn điện mở sáng trở lại. Hai chiếc pháo nổ tung toé ầm ĩ bên tai. Cả đám người hùa vào ôm hôn cậu thắm thiết. Trong lúc bị ngộp thở bởi những cái ôm ấy, Thanh Bảo vô tình bắt gặp ánh mắt của người kia. Dẫu cho có đeo kính cậu cũng biết ánh mắt đó đang hướng về mình. Không hiểu sao cậu có chút nhói lòng. Chả biết sẽ còn được nhìn anh như vậy được bao lâu nữa...?

CHÚNG TA LÀ LŨ QUỶ

yunbray110
@mọi người
Ê nay sinh nhật tao
Biết điểm hẹn rồi chứ

masewproducer
Mẹ năm nào cũng vào club đón sinh nhật
Bộ mày không chán hả?

nguyentandat_g
Thông cảm cho ng mới thất tình đi 🥰

yunbray110
Thất tình bà nội mày 🙂
Thế có đi hay không?
Nói một tiếng

ameemee_m
Ê nay tui bận rồi ông anh ạ 😅

nguyentandat_g
Xin lỗi anh
Nay em cũng có lịch hẹn

masewproducer
Sao hẹn tập võ hay gì?

nguyentandat_g
Địtme mày im 🙂

yunbray110
Còn thằng siu thì sao?

masewproducer
Mày nghĩ tao còn đủ sức để đứng dậy hả?

yunbray110
...
Thế thôi tao tự đi một mình

masewproducer
Thôi đừng có tự đi uống
Bị gì lại chẳng có ai giúp

nguyentandat_g
Ổng nói đúng rồi đó
Lỡ như anh uống xỉn quá xong cái đột quỵ bất đắc kì tử ra đó thì sao 😫

yunbray110
😀

ameemee_m
Cái mỏ không có miếng xui nào luôn
Đi vô xúc miệng đi má 🙂

yunbray110
Thôi bay cứ kệ tao đi
Dù sao tối nay cũng chả làm gì

masewproducer
Ai nói với mày như thế?
Ông Andree đang tính mời mày sang ăn cơm đấy con ạ (x)

masewproducer đã thu hồi tin nhắn này

yunbray110
Gì đấy?

nguyentandat_g
Không có gì đâu ☺️

ameemee_m
Nói chung là anh đừng có lo
Tối nay anh không một mình đâu

yunbray110
?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thanh Bảo vẫn chưa hiểu lời nhắn ban nãy của chúng bạn. Không một mình là sao? Rõ ràng cả lũ đều bận buổi tối cả đâu có ai đi ăn sinh nhật cậu đâu mà kêu không cô đơn. Thật khó hiểu!

- Này Bảo

Một giọng nói trầm ấm truyền đến tai cậu. Nghe sao mà vừa thân quen vừa có chút xa lạ.

- Andree? À có chuyện gì muốn nói với đây hả?

Thanh Bảo đáp lại

- Tối nay em rảnh chứ?

Thế Anh ngỏ lời

- Ừm thật ra thì cũng rảnh

Thanh Bảo ngượng ngùng trả lời

- Không biết anh có thể mời em đến nhà dùng bữa không?

Anh dè dặt hỏi

- Hả? À thì...

Cậu ấp úng

- Em đừng lo chỉ là một bữa cơm bình thường thôi. Chẳng qua là do nay anh nấu hơi nhiều mà một mình thì ăn không hết cho nên...

Anh vội giải thích

- Được, tối em sẽ đến!

Cậu cắt ngang lời anh

- Được hẹn em tối nay

Anh mỉm cười rồi rời đi

Thật lòng Thanh Bảo đã tính từ chối nhưng suy đi nghĩ lại dù sao tối nay cũng chả có ai bên cạnh cả ăn một bữa cũng không mất mát gì.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Trong lúc chờ đợi người kia. Thế Anh tất bật chuẩn bị mọi thứ. Nào là trang trí nhà cửa, bày dọn đồ ăn còn quà cáp nữa chứ. Riết rồi tưởng sắp cầu hôn đến nơi.

Chưa đầy 5 phút sau, Thanh Bảo đã có mặt tại nhà anh. Quái lạ thật! Sao hôm nay nhà anh tối thế cơ chứ? Còn chả có một ánh đèn nào được bật lên. Cậu rón rén bước từng bước vào trong phòng khách. Dưới chân xuất hiện những mảnh hoa hồng đỏ. Càng đi ánh sáng càng được hiện rõ bởi các cây nến được xếp hình trái tim bên dưới sàn. Thanh Bảo quan sát xung quanh một hồi lâu. Mới dần hiểu ra vấn đề. Có lẽ nào đây là Thế Anh chuẩn bị cho riêng cậu không?

Vẫn là tiếng hát quen thuộc vang lên.

Một chàng trai khôi ngô tuấn tú bước ra với chiếc bánh kem trên tay. Thế Anh nhẹ nhàng cất bước tiến lại gần đối phương.

- Chúc mừng sinh nhật Bảo!

- Anh chúc em hồi chiều rồi mà. Giờ lại chúc nữa à?

Thanh Bảo đùa giỡn

- Cái đó là chung còn cái này là của riêng một mình anh muốn dành tặng cho em

Thế Anh mỉm cười

Thanh Bảo ngại ngùng cầm lấy chiếc bánh trên tay anh rồi nhanh chóng thổi nến.

- Mong rằng mọi điều tốt đẹp đều sẽ đến với em...

Anh nhẹ nhàng xoa đầu người trước mặt

- Cảm ơn...

Cậu nhẹ giọng nói

- Được rồi ngồi vào bàn thôi nào

Anh chạy sang kéo ghế cho cậu

Trên bàn đầy đủ các món cơm nhà thơm ngon. Đã lâu lắm rồi Bảo mới được thưởng thức cơm nhà làm. Đó giờ toàn là ăn mì gói hoặc đặt cơm ngoài thôi. Vả lại từ hồi xưa cậu cũng chả bao giờ ăn cơm với gia đình cả nên khi nhìn thấy mâm cơm trước mặt Thanh Bảo có chút rưng rưng.

- Cái này tặng em

Thế Anh xoè bức tranh trên tay ra

Thanh Bảo nhìn ngắm một hồi lâu. Đó là ảnh của cậu. Trông thật đẹp! Chưa bao giờ cậu thấy mình đẹp như lúc này. Nụ cười của cậu trong bức tranh đó trông rất hạnh phúc. Đột nhiên hai hàng nước mắt nóng hổi chảy dài trên bờ má.

- Sao em lại khóc?

Thế Anh lo lắng hỏi

- Cảm...hức...cảm ơn...Thế Anh...

Cậu bật khóc nức nở

- Bảo nè chỉ cần em cho anh cơ hội thì năm sau, năm sau nữa hay đến tận cuối đời anh sẽ luôn có mặt trong ngày sinh nhật của em...

Anh quỳ gối xuống chân thành nói

- Cho nên là đừng cảm thấy mình cô đơn vì anh sẽ luôn bên cạnh

Anh ôm chặt cậu vào lòng

Trong giây phút đó, chả hiểu sao cậu lại nghĩ người đàn ông trước mặt này thật đáng tin cậy. Cậu muốn một lần được dựa dẫm vào anh. Muốn một lần vượt qua mọi rào cản để đến bên người đó. Ở bên họ đến trọn đời về sau...
____________________________
Đừng hỏi sao dạo gần đây au không ra chap đều. Tại lười với bận ắ cả nhà 🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro