[Ace trung tâm tình thân hướng] Bệnh di truyền 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuyến đi mà Ace tha thiết ước mơ cuối cùng cũng đến, cậu hưng phấn giống như cậu mới từ thị trấn nhỏ ở biển Đông giương buồm xuất phát.

Trong những ngày này, Deuce đã đi theo Crocus để bù đắp cho những căn bệnh kỳ lạ trên Grand Line và xa hơn nữa là Tân Thế giới, và Crocus hào phóng đã lấp đầy một số chỗ trống trong các thiết bị y tế trên tàu của họ. Deuce có chút lưu luyến không rời, tỷ lệ có thể gặp được một bác sĩ tốt là rất nhỏ, có vài người cầu y cả đời cũng chưa chắc có thể gặp được một người đối đãi chính xác với bệnh tật, huống chi gặp được một bác sĩ tốt sẵn sàng dốc túi tương trợ.

"Deuce, nếu như ngươi thi đậu học viện y, ngươi nhất định là một học sinh giỏi."  Crocus đối với năng lực của Deuce khẳng định chắc chắn.

"Ai biểu tôi lại trở thành hải tặc. "Deuce ra vẻ tiếc nuốc nói," Nhưng tôi sẽ cố gắng trở thành một bác sĩ giỏi. Ai bảo thuyền trưởng của tôi đối với tôi cũng luôn mù quáng tự tin chứ?"

"Thằng nhóc ngốc nghếch đó lại làm gì nữa."

"Không có làm gì cả, chỉ là nói với tôi 'Deuce, cậu nhất định sẽ trở thành bác sĩ giỏi nhất trên thế giới'." Deuce nhịn không được cười, "Bác sĩ của tàu hải tặc, nghe thế nào cũng cảm thấy tình cảnh gian nan."

Crocus cũng cười ha ha theo: "Thuyền trưởng cũ của ta cũng nói với ta như vậy. Thật đáng tiếc, cuối cùng ta vẫn không chữa khỏi cho hắn."

"Tôi sẽ chữa khỏi cho bệnh cho thuyền trưởng của mình. "Deuce nghiêm mặt nói," Cho dù là sốt cảm mạo, chiến đấu bị thương, hay là bệnh di truyền quái quỷ gì đó, tôi đều sẽ chữa khỏi."

"Tôi nhất định có thể làm cho cậu ta sống lâu trăm tuổi."

Crocus nhìn thần sắc đứng đắn của người trẻ tuổi trước mặt, vui mừng nhếch khóe miệng. Đem xiên xiên hướng trên vai kháng lại, phất phất tay ý bảo Deuce mau cút đi. Phía sau Ace điên cuồng thúc giục Deuce nhanh chóng mở ra hành trình mới, Deuce đáp lại phương hướng tàu chạy tới. Ace đứng ở mũi tàu, hai tay mở to thành hình cái loa, hô to: "Cảm ơn ông Crocus đã chăm sóc tôi mấy ngày nay!"

Crocas cũng không chút lưu tình hồi đáp: "Tiểu quỷ thiếu nợ không trả mau cút đi!"

Crocus nhìn Ace giương nanh múa vuốt ở mũi tàu muốn nhảy thuyền quyết đấu với ông ta, bị Michal và Skal đè lại mới không nhảy xuống biển. Labon ở một bên dường như cảm nhận được niềm vui của Crocus, cũng không tiếp tục hành vi bạo lực của nó, mà nhảy ra khỏi mặt nước, thét dài hai tiếng. Crocus đi tới bờ biển, vuốt ve vết thương trên đầu Labon: "Labon, ta cũng đã thỏa thuận với một người. Tiểu quỷ đó đã hứa với ta sẽ sống thật tốt."

"Thật hy vọng cậu ta có thể sống lâu trăm tuổi. "Crocus nhìn con tàu biến mất trên mặt biển mênh mông vô bờ," Anh cũng hy vọng như vậy đúng không, Roger."

END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro