[Oneshot]Tỏ Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


*Cốc cốc cốc*

_ Hú hú... à yeah
Happy birthday to You
Happy birthday to You
Happy birthday
Happy birthday...
Happy birthday to Taemin
Chúc mừng sinh nhật .

Sau màn hát hò tưng bừng của lũ bạn thì cả lũ cũng kéo nhau vào nhà đập phá. Cậu cũng chẳng ngạc nhiên cho lắm vì năm nào cũng vậy, tụi nó cứ dùng mãi một chiêu k bao giờ chán.

_ Thay mặt anh em tao chúc mày tuổi mới cưa đổ thằng hàng xóm - Kai đứng lên vỗ vỗ vai cậu .

_ Cưa cái đầu mày ý, tao có thích hắn ta đâu vớ vẩn - cậu gõ vào đầu Kai vài cái.

_ Thế thằng nào bắt ông đây dậy bóng rổ để đi chơi với người ta, rồi hôm nào cũng căn giờ để đi học cùng người ta , lại còn...ừm ừm - Kai đang luyên thuyên thì bị cậu túm cổ bịt miệng rồi đấm thêm vài cái.

_ Mày k nói có ai bào mày câm k hả - cậu cau có lườm nguýt thêm vài cái.

_ Mày nghĩ tụi tao k biết m thích hắn sao - Kai nhún vai nói.

_ Biết rồi thì im - Cậu ấn đầu Kai xuống. - Ăn Đi.

_ haha - cả lũ cười sảng khoái.

_ Mà quà tao đâu - Cậu chìa tay ra trước mặt lũ bạn hất hất hàm .

_ Đây đây làm gì mà nóng thế - Kai đưa hộp quà to đùng ra trước mặt cậu

Cậu nhìn thấy hộp quà là sáng mắt liền, quà năm nay to ghê nha, "cuối cùng thì cũng có năm chúng nó mang não đi mua quà cho mình haaha , được năm nay có tiến bộ". Cậu hào hứng đưa tay định đón lấy hộp quà thì Kai lại rụt tay lại, cậu mất đà tí nữa thì hôn đất. - Thằng khốn đưa quà đây , tự nhiên rụt lại là sao, làm ông đây tí nữa mất mấy cái răng . - Cậu định đứng dậy chạy sang cướp thì bị lũ bạn chặn lại.

_ Bình tĩnh , bình tĩnh, nếu muốn lấy quà thì phải làm một việc trướ đã - Kai cười gian.

_ Lại trò gì đây - cậu nghi ngờ hỏi lại.

_ Có gì đâu, mày chỉ cần ra cửa nói tên người mày thích ra là được rồi - Kai nhún vai nói - Trong đây là một cái loa, vài cái đĩa của Michel Jackson, một đôi giày , chỉ có vậy thôi, nếu m k làm thì bọn tao đành mang về tự hưởng

Cậu như bị mê hoặc bởi mấy món đồ trong hộp, mấy món đó cậu đã cố tích tiền để mua từ lâu rồi nhưng chưa mua được, đúng là thứ cậu cần. Nhưng lũ bạn của cậu chúng nó có nói thật k mới là chuyện, trước giờ một xu cũng chẳng cho, tặng quà thì cũng k quá 20k vậy mà lần này lại mua hẳn mấy thứ đắt cắt cổ như vậy. Rất chi là nguy hiểm nha.

_ Sao tao có thể tin trong đó có mấy thứ đấy, tụi mày mà có tiền mua những thứ đấy sao - cậu vênh mặt nói nhưng trong lòng vẫn có chút hi vọng.

_ Nếu mày k tin thì thôi. Về thôi anh em - nói rồi cả lũ đứng dậy định đi về.

_ Ê....ế bình tĩnh ai lại mang quà đến lại mang về chứ . Ngồi xuống tao làm là được chứ gì. - Nói rồi cậu tiến ra hiên nhà.

_ Ê trong đó có mấy thứ mày nói thật à - thằng bạn tò mò hỏi.

_ Mày nghĩ tao nói thật sao - Kai cười

_ ahhaaha - cả lũ lại ôm miệng cố cười k ra tiếng.

Cậu đứng ngoài cửa " Sao lại hồi hộp thế chứ, ây za cái bọn bạn chết tiệt, tự nhiên lại bày ra trò này. Bình tĩnh nào Lee Taemin. Không sao chỉ nói thôi mà, nói rồi mình sẽ có những thứ kia. Mà hôm nay tên hàng xóm cũng không có nhà, mình sợ gì chứ. Được rồi cố lên " tự chấn án bản thân rồi cậu hít một hơi thật sâu lấy không khí đầy bụng gào một câu thật to.

_ CHOI MINHO TÊN HÀNG XÓM TA THÍCH NGƯƠI.

_ Anh biết mà không cần phải gào to thế đâu.

Cậu giật mình khi nghe thấy tiếng ai đó, đã thế lại còn rất quen. Cậu ngó ngó xung quanh rồi nhìn xuống dưới nhà. Nhìn con người ở đang cầm bó hoa đứng trước cổng nhà cậu mà cậu như chết lặng. Hóa ra tất cả là kế hoạch của bọn họ, cậu thề là bậy giờ nếu có cái lỗ nào ở đây thì cậu sẽ chui xuống ngay.

Chạy vào trong nhà thấy lũ bạn đang ôm nhau cười cậu hận k thể đem bọn chúng nên chiên xào thành đủ các món. Đúng là nuôi ong tay áo.

_ Tụi bay được lắm, đây là kế hoạch của bọn bay đúng k. Hôm nay ta k sử tụi bay ta k phải là Lee Taemin - nói rồi cậu xông vào đấm đá bọn bạn. Cả lũ thấy vậy cũng tìm đường chạy chốn.

_ Đứng yên đấy cho tao- cậu vừa cầm dép vừa đuổi theo , cậu lấy đà ném chiếc dép trong tay về phía bọn bạn nhưng chẳng may đúng lúc đó anh lại vừa đúng lúc bước vào thế là cái dép hạ cánh an toàn trên mặt anh.

Lũ bạn thấy vậy cũng dừng lại lấp sau lưng anh xem tình hình, câu thì đơ người há hốc mồm nhìn anh. Anh bình tĩnh bỏ chiếc dép xuống .

_ Võ công em thâm hậu thật - anh cười chêu chọc cậu. Lũ bạn đằng sau lưng anh thấy vậy cũng ôm bụng cười. Riêng cậu thì vừa tức vừa xấu hổ, tức vì lũ bạn, xấu hồ vì trước mặt anh lại làm như vậy, mất hết hình tượng. Có khi sau việc này anh ghét cậu luôn. Nghĩ vâyh cậu chạy một mạch lên phòng đóng sầm cửa lại.

Anh thấy cậu như vậy thì chẳng hiểu gì quay qua nhìn lũ bạn cậu hỏi ý kiến.

_ anh lên dỗ nó đi, nó đang xấu hổ đấy. Chúc anh may mắn, tụi em về đây. - Nói rồi cả lũ chạy một mạch ra khỏi nhà.

Chưa đầy 1' căn nhà nhộn nhịp đã trở lên im ắng lạ thường . Đứng nghĩ ngợi một lúc anh cũng quyết định lên phòng cậu.

* Cốc cốc cốc *

_ Taemin à , em có sao k . Taemin à.

" Chết rồi là anh,anh lên đây làm gì chứ, làm sao bây giờ, có nên mở cửa k , A ...a... chết mất thôi" Cậu đi vòng vòng khắp phòng, vừa đi vừa vò đầu bứt tóc.

_ Taemin à mở cửa cho anh đi, Taemin à. - anh bên ngoài xót ruột vừa gõ cửa vừa gọi.

Sau một hồi gõ chán chê k thấy ai trả lời anh liền nghĩ ra cách để dụ cậu ra.

_ A....a......a....a...a.

Cậu ở trong nghe thấy tiếng anh kêu đâm ra lo lăng .

* Cạch*

Cửa vừa mở, đập thẳng vào mặt cậu là khuôn mặt phóng đại của anh đang nhăn nhở cười. Cậu định đóng cửa lại lần nữa, anh liền lấy chân ra chắn chẳng may cậu lại đóng mạnh tay quá.

_ A...a....a...a.. em hại chết anh rồi. - anh vừa ôm chân vừa kêu

_ Anh không sao chứ, đau không, sao tự nhiên lại cho chân vào. - cậu lo lắng xoa xoa chân anh

_ Nếu anh không làm vậy thì em lại đóng cửa rồi k chịu gặp anh nữa chứ gì. - anh mắng yêu cậu.

_ Ai kêu anh lừa em - cậu chu môi cãi lại.

_ Chứ k phải tại em k chịu ra gặp anh - Anh bẹo má cậu .

_ Xì - cậu lại chu môi.

_ Em đang câu dẫn anh phải k _ Anh nhìn cậu.

_ Ai ...ừm ừm .. - chưa kịp nói hết câu thì cậu đã bị cái môi hư hỏng của anh chặn lại.

End.

Ủng hộ au điiiiiii.
😉😉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#2min